Báo Thù Của Rể Phế Vật

Chương 196


trước sau

Lúc này, ánh mắt của rất nhiều người đều bị người phụ nữ tên Tiểu Thuần này hấp dẫn.

Thậm chí cảm thấy, Kiều Tiểu Kiều có ngàn vạn fan hâm mộ đều không thể so sánh.

"Tiểu Thuần này quá đẹp, tôi cảm thấy còn đẹp hơn cả nữ thần Tiểu Kiều."

"Làm ơn bỏ chữ cảm đi!"

"Mẹ ơi, con cảm thấy mình đang yêu rồi!"

"..."

Trên thực tế, Kiều Tiểu Kiều có thể không thua kém Tiểu Thuần về ngoại hình khi so sánh.

Nhưng Kiều Tiểu Kiều vừa nhìn đã biết là một thiếu nữ.

Tràn ngập ngây ngô.

Mà Tiểu Thuần, toàn thân cô toát lên khí chất của một người phụ nữ trưởng thành.

Loại phụ nữ này giống như độc dược.

Làm cho bất kỳ người đàn ông nào cũng khó cưỡng lại.

"Chiến thần, tôi cũng muốn làm nữ nhân của ngài, không biết tiểu nữ có vinh hạnh đó hay không?" Tiểu Thuần vén một bên tai sợi tóc mai, nhẹ nhàng nói.

Lời nói của Tiểu Thuần trực tiếp làm cho cổ họng Trì Thiên Thanh khẽ co giật.

Nếu không phải có nhiều người ở đây như vậy, hắn đã đấu với nữ nhân tên Tiểu Thuần này ba trăm hiệp ngay và luôn rồi.

Đôi chân thon dài thẳng tắp, vòng eo nhỏ bé không thể nắm bắt được.

Mọi thứ đều kích thích dây thần kinh của Trì Thiên Thanh.

Hắn đã gặp vô số phụ nữ. Nhưng cho tới bây giờ chưa từng gặp được một nữ nhân quyến rũ như thế, làm cho hắn động tâm đến vậy.

Trì Thiên Thanh nháy mắt với người phụ tá.

Người phụ tá lập tức hiểu ra, lặng lẽ lấy ra một tấm danh thiếp.

Đương nhiên, hắn sẽ không đưa cho Tiểu Thuần ngay bây giờ. Đợi một lát không có người, lại lặng lẽ cho Tiểu Thuần.

Kế tiếp, Trì Thiên Thanh có vẻ có chút thờ ơ.

Nhưng trong đầu đều là khuôn mặt xinh đẹp và thân hình nóng bỏng của Tiểu Thuần.

Nếu không phải những người hâm mộ này thật sự quá nhiệt tình, hắn thật sự muốn rời đi ngay bây giờ.

Hơn nữa, lần này hắn tới đây cũng không phải để gặp gỡ người hâm mộ.

Quan trọng hơn là, hắn muốn trả thù
cho đồ đệ và em trai của hắn.

Tên khốn kiếp tên Lâm Hiên đó chắc chắn phải chết hôm nay.



"Thực lực của hắn, đích xác đạt tới cấp bậc Thiên Cảnh Võ Vương, cho dù là ta, cũng không có nắm chắc tất thắng." Ở một góc hẻo lánh, Thuần Tử nói với hai gã đồng bọn.

“Thiên Cảnh Võ Vương, đối với Thuần Tử đại nhân ngài mà nói, hẳn là không tính là cái gì chứ? Dù sao, đã có hai gã Võ Vương Thiên Cảnh chết trong tay Thuần Tử đại nhân ngài rồi." Số 5 Thập Nhận nịnh nọt nói.

“Đó là đương nhiên, hắn nhất định không sống nổi đêm nay!”

Thuần Tử nhìn một tấm danh thiếp vàng ròng trong tay, trên khuôn mặt tuyệt mỹ, hiện lên sự tự tin nồng đậm.

Nữ thập nhận, không chỉ dựa vào giá trị vũ lực. Mỹ mạo, cũng là một đại sát khí!

Đôi khi, vũ khí đẹp còn nguy hiểm hơn rất nhiều!

Rốt cục, Chiến Thần Thiên Thanh cũng tìm cớ rời khỏi bệnh viện.

Tuy nhiên, hắn đã không thực sự rời đi. Mà là đi thẳng vào bệnh viện.

“Hắn còn ở đây?” Vẻ mặt Chiến Thần Thiên Thanh không chút biểu cảm.

Tuy rằng, hắn ở bên ngoài nhưng đã sớm để cho thuộc hạ của mình nhìn chằm chằm Lâm Hiên.

Chỉ cần Lâm Hiên rời đi, liền lập tức thông báo cho hắn.

"Hồi chiến thần, hắn cũng không có rời đi, nhưng mà…”

"Nhưng cái gì?"

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện