Báo Thù Của Rể Phế Vật

Chương 279


trước sau

Trong thực tế, không chỉ đàn ông có ham muốn chinh phục. Phụ nữ cũng có ham muốn chinh phục.

Giống như tiểu quận chúa, từ nhỏ đã sống ở vương phủ. Cô muốn bất cứ thứ gì cũng có thể có được.

Hiện tại, thứ nàng muốn có, chính là Lâm Hiên!

“Được được được, nếu tiểu nha đầu con có tâm, vậy ta khẳng định sẽ giúp con tác hợp. Đừng nói là một quả thận, mười cái ta cũng có thể tìm được cho con!” Thư Thành Vũ cười sảng khoái.

Một phần triệu là gì? Long quốc có rất nhiều người.

Cho dù là một phần triệu, toàn bộ Long quốc, cũng có thể tìm được hơn một ngàn người cùng nhóm máu với Lâm Hiên.

Cùng lắm thì, chỉ tốn chút công phu mà thôi.

Đối với việc người đó có nguyện ý hiến thận hay không? Không sao, chỉ cần biết ai có thể phù hợp, chịu hiến hay hay không đều giống nhau!

"Y Y, em đang đùa sao? Em mới chỉ gặp hắn ta một lần!” Lúc này, Thư Vọng thật sự sắp khóc.

Vốn dĩ anh muốn nhân cơ hội lấy lòng Thư Y, không ngờ cuối cùng lại cho tên Lâm Hiên tiện nghi.

"Có người mỗi ngày gặp, cũng không có cảm giác, mà có người, tuy rằng chỉ thấy một lần, nhưng có thể liền biết, người đó là người mình mong chờ!” Tiểu quận chúa vẻ mặt ngọt ngào nói.

Như thể trong đầu cô ta đã nghĩ đến hình ảnh chung sống hạnh phúc với Lâm Hiên.

Lúc này Thư Vọng thật sự buồn bực muốn chết. ‘Có người mỗi ngày gặp, cũng không có cảm giác’, đây chẳng phải đang nói hắn sao?

"Nghĩa phụ, Y Y không hiểu chuyện, người không khuyên nhủ nàng sao? Lâm Hiên kia cũng không phải là người tốt gì!" Thấy không nói được Thư Y, Thư Vọng chỉ đành nói với Thư thành Vũ.

"Ý của ngươi là ta cũng không hiểu chuyện?" Nào ngờ sắc mặt Thư Thành Vũ liền trầm xuống.

“Không, con không phải có ý đó. Con chỉ là…” Thư Vọng nhất thời không biết nên nói cái gì.

“Được rồi, chuyện này cứ như vậy đi. Chờ trở về kiểm tra thân thể Y Y không có vấn đề gì, bổn vương tự mình đi cầu hôn Lâm Hiên!” Thư Thành Vũ nói một cách chắc chắn.

"Cha, con đã nói con không có vấn đề gì mà, con cảm thấy con bây giờ còn tốt hơn so vvới trước kia nữa cơ!” Thư Y ôm cánh tay Thư Thành Vũ, làm nũng nói.

"Thế nào? Vội vã gả ra ngoài như vậy? Thời gian này cũng không thể chờ đợi?" Thư Thành Vũ cố tình hỏi lại.

“Nào có!” Tiểu quận chúa xấu hổ đỏ mặt.

Từ biểu tình của tiểu quận chúa có thể nhìn ra được. Cô gái nhỏ này đã thật sự động tâm.

Kỳ thật, tuổi của tiểu quận chúa đã sớm đến tuổi kết hôn.

Chỉ là nàng vẫn luôn mắt cao hơn đầu, giới thiệu cho nàng rất nhiều anh hùng trẻ tuổi, nhưng đều bị nàng từ chối.

Hiếm khi tiểu quận chúa coi trọng một người, Thư
Thành Vũ đương nhiên ủng hộ mạnh mẽ.

Huống chi, Lâm Hiên trẻ tuổi như vậy đã là Võ Hoàng.

Thành tựu trong tương lai là vô hạn.

Bây giờ với thực lực của Thư Thành Vũ, vẫn còn có thể áp chế Lâm Hiên.

Nếu thật sự chờ Lâm Hiên trưởng thành, cho dù hắn là Vương gia, cũng không trèo lên nổi.

“Lâm Hiên!!!” Thấy hai cha con vui vẻ như vậy, cả người Thư Vọng tức giận run rẩy.

Lại là tiểu tử tên Lâm Hiên kia!

Lần trước, nếu như không phải Lâm Hiên xuất hiện quấy rối, thì hắn cũng đã lấy được hảo cảm của quận chúa, ôm mỹ nhân về rồi.

Lần này, lại càng cướp đi quận chúa yêu quý của hắn.

Không thể tha thứ!

Hơn nữa, Lâm Hiên một khi thật sự trở thành chồng của quận chúa, như vậy, về sau Thư vương phủ sẽ không có quan hệ gì với hắn nữa rồi!

Nhưng rất nhanh, Thư Vọng có chút nhụt chí.

Nếu như Lâm Hiên thật sự là một gã Võ Hoàng, hắn căn bản không phải là đối thủ của Lâm Hiên.

Khoảng hai giờ sau.

Trực thăng dừng lại ở sân bay của Thư Vương Phủ.

"Lão Mặc, ta giao quận chúa cho ngươi!" Thư Thành Vũ nói với một lão giả.

Lão giả tên là Mặc Ngọc, là bác sĩ vương phủ.

"Yên tâm đi, Vương gia, lão phu nhất định sẽ chiếu cố quận chúa.” Mặc Ngọc khom người hành lễ.

Chờ Mặc Ngọc mang theo tiểu quận chúa đi, ánh mắt Thư Thành Vũ rơi vào trên người Thư Vọng.

“Ngươi có biết tội không?”

Thư Vọng bị hoảng sợ, nhất thời bùm bùm một tiếng, quỳ trên mặt đất.

“Thỉnh nghĩa phụ trách phạt!”

“Ha ha, nể tình Y Y không có việc gì, ta không giết ngươi, nhưng mà, ngươi đừng tưởng rằng ta không biết tâm tư của ngươi. Về sau cách xa Thư Y một chút, nếu ngươi dám đánh chú ý lên nó, ta nhất định sẽ để cho ngươi chết không có chỗ chôn!” Thư Thành Vũ vẻ mặt âm ngoan nói.

Tuy rằng, Thư Vọng là nghĩa tử của hắn.

Nhưng hắn chưa từng nghĩ tới, để Thư Y và Thư Vọng ở chung một chỗ.

Bởi vì, Thư Vọng chỉ là một thằng ăn xin hắn nhặt ven đường mà thôi. Làm sao có thể xứng với con gái quận chúa của hắn?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện