Từ Thiên Vũ cũng không giống Cao Viễn Sơn, tự mình đi tìm Lâm Hiên.
Mà hắn để cho Từ Thiên Thành bắt giữ hết người của Ninh gia, như vậy Lâm Hiên sẽ phải ngoan ngoãn đến chịu chết.
Đồng thời cũng phòng ngừa Lâm Hiên nhận được tin tức trốn đi.
Đương nhiên, Lâm Hiên vẫn là có thể trốn đi, nhưng như vậy, tất cả người Ninh gia, đều phải chết.
"Từ thiếu, ba năm trước, chúng tôi cũng đã đoạn tuyệt quan hệ với gia đình Ninh Phú Quý, thật sự không liên quan đến chúng tôi!" Anh cả của Ninh Phú Quý - Ninh Hữu Quý vẻ mặt sợ hãi nói, vô cùng nhu nhược quỳ xuống trước mặt Từ Thiên Thành.
“Đúng vậy, Thẩm tiên sinh, cầu xin ngài thả chúng tôi đi, chỉ cần ngài thả chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ đem tên tạp chủng Lâm Hiên kia đưa đến trước mặt ngài, tùy ý ngài xử trí!"
"Lâm Hiên chỉ quan tâm Ninh Hinh, ngài bắt Ninh Hinh là được rồi, không cần phải bắt chúng tôi đâu!”
"..."
Một đám người Ninh gia, một bên mắng Lâm Hiên, một bên hướng Từ Thiên Thành cầu xin tha thứ.
Không có cách nào, nếu Từ gia muốn nghiền chết Ninh gia, quả thực quá đơn giản.
Huống chi, Từ gia hiện tại còn có một vị chiến thần tương lai.
“Đem bọn họ thả ra đi, bọn họ không liên quan gì đến tôi, tôi đã không còn là người nhà họ Ninh nữa rồi!”
Nghe người Ninh gia lạnh lùng nói chuyện cùng với chửi rủa, Ninh Hinh cắn răng nói.
"Nữ nhân, gọi điện thoại, gọi Lâm Hiên tới đây." Từ Thiên Vũ cười tủm tỉm nói.
"Từ thiếu, có phải chỉ cần chúng tôi gọi Lâm Hiên tới đây, ngài sẽ thả chúng tôi ra không?" Ninh Tài Thần vẻ mặt chờ mong nhìn Từ Thiên Vũ.
"Đương nhiên...!Không! Hôm nay, Lâm Hiên đến, các ngươi phải chết, Lâm Hiên không đến, các ngươi cũng phải chết! "Trên mặt Từ Thiên Vũ hiện lên một tia tàn nhẫn.
Muốn làm đồ đệ chiến thần, cũng không phải là chuyện dễ.
Cái gì gọi là chiến thần?
Cũng không phải chỉ dựa vào võ công cao cường thì liền được gọi là chiến thần, mà là cần đến chiến trường chân chính chém giết.
Tuy Từ Thiên Vũ hiện tại còn chưa phải là chiến thần, nhưng vì bồi dưỡng hắn, chiến thần Thiên Thanh đã bắt đầu để cho hắn ra chiến trường chém giết.
Điều này khiến cho trên người Từ Thiên Vũ tràn ngập sát ý.
Đắc tội với Từ Thiên Vũ hắn, chỉ có một chữ chết.
Hơn nữa bởi vì có chiến thần đứng sau lưng, nên hắn trên cơ bản muốn giết ai cũng được.
Lời nói của Từ Thiên Vũ, làm cho sắc mặt mọi người Ninh gia đều trở nên trắng bệch.
“Lâm Hiên, ngươi đáng bị chém chết ngàn lần!”
“Lâm Hiên, lão tử cho dù là làm quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
“Đều là tiện nhân ngươi, là ngươi hại Ninh gia!”
"..."
Một nhóm người của Ninh gia lớn tiếng chửi bới, cho dù là Từ Thiên Vũ muốn giết bọn họ, bọn họ cũng không dám mắng Từ Thiên Vũ.
Chỉ có thể gieo oán hận lên người Lâm Hiên cùng Ninh Hinh.
"Ninh Hinh, gọi điện thoại cho Lâm Hiên, bảo hắn ta nhanh tới chịu chết!" Từ Thiên Thành nói với Ninh Hinh.
"Tôi sẽ không gọi!" Ninh Hinh kiên quyết lắc đầu.
Mặc kệ Lâm Hiên có tới hay không, Từ Thiên Vũ cũng sẽ không buông tha cho Ninh gia, vậy còn để cho Lâm Hiên tới chịu chết làm gì?
Tuy rằng Ninh Hinh biết, Lâm Hiên hiện tại cùng ba năm trước không giống nhau.
Nhưng Từ Thiên Vũ là đồ đệ của chiến thần.
Lâm Hiên chắc chắn không phải là đối thủ.
"Ha ha, gọi Lâm Hiên tới đây, tuy rằng các ngươi cũng sẽ chết, nhưng ta sẽ làm cho các ngươi chết nhanh một chút.”
“Nhưng nếu Lâm Hiên không đến, vậy các ngươi cứ chuẩn bị đón nhận địa ngục kh ủng bố đi!”
Từ Thiên Vũ từ chỗ ngồi đứng lên, tiện tay bắt lấy một người Ninh gia.
Sau đó, lấy ra một con dao nhỏ.
Xoẹt!
Theo động tác của Từ Thiên Vũ, gân tay, chân của người Ninh gia kia tất cả đều bị cắt đứt.
"A!" Người nọ đau đớn kêu thảm thiết.
"Ninh Hinh, cô mau gọi điện thoại đi!"
“Từ Thiên Vũ, có cái gì cứ hướng về phía tôi, không nên thương tổn những người khác!” Ninh Hinh lớn tiếng nói.
Mà những người còn lại ở Ninh gia, nhìn thấy cảnh này, ngay cả rắm cũng không dám thả một cái.
"Ta lại nói lại một lần nữa, gọi điện thoại cho Lâm Hiên!" Từ Thiên Vũ hừ lạnh.
Ninh Hinh cắn chặt môi, tuy rằng cô không muốn Lâm Hiên đến chịu chết.
Nhưng cũng không