Tuy rằng thời gian quen biết mới chỉ mấy ngày ngắn ngủi, nhưng Hồng Diệp đã trở thành một trong những người quan trọng nhất trong cuộc đời của Lâm Hiên.
Anh không làm được điều gì cho Hồng Diệp cả.
Thế nhưng cô vẫn nguyện ý vì anh mà liều mạng.
Vết thương của Hồng Diệp nghiêm trọng hơn nhiều so với Lam Nguyệt.
Thật sự không biết điều gì đã khiến cô ấy có thể kiên trì đến tận bây giờ.
Lâm Hiên đưa Hồng Diệp vào phòng ngủ của mình.
Hồng Diệp ngoan ngoãn c ởi quần áo ra, phơi bày tất cả vết thương của mình trước mặt Lâm Hiên.
Đem vết thương của mình, tất cả đều bại lộ ở trước mặt Lâm Hiên.
Nhìn thấy vết thương của Hồng Diệp, trong mắt Lâm Hiên đều nhịn không được hiện lên vẻ kính sợ.
Có hàng chục vết thương trên cơ thể Hồng Diệp, không dưới mười vết trong số đó dài hơn mười centimet.
Một số vết thương còn sâu đến có thể nhìn đến thấy cả xương.
Ngoài những vết thương mới được thêm vào ngày hôm nay, trên cơ thể Hồng Diệp vẫn còn rất nhiều vết thương cũ.
Mọi người đều nghĩ rằng Hồng Diệp là vương của thế giới ngầm, phong quang vô hạn.
Nhưng không ai biết, cô đã vì thế mà trả giá cái gì.
Lâm Hiên nhịn không được nhẹ nhàng vuốt v e những vết thương dã thâm đen kia.
"Lâm thiếu, có phải rất khó nhìn không?" Hồng Diệp thấy Lâm Hiên nhìn vết thương trên người mình ngẩn người, cắn răng hỏi.
Cô còn nhớ rõ, lần đầu tiên khi muốn cùng Lâm Hiên tắm rửa.
Lâm Hiên đã cự tuyệt cô.
Chắc là Lâm Hiên ghét bỏ một thân sẹo khó coi này của cô đi.
Lâm Hiên lắc đầu.
Những vết sẹo này, chẳng những sẽ không làm cho Lâm Hiên cảm thấy Hồng Diệp không đẹp mắt.
Ngược lại càng là kính nể nữ nhân này.
"Hồng Diệp, cô có muốn loại bỏ những vết sẹo này không?" Lâm Hiên mở miệng hỏi.
"Có thể được không?" Hồng Diệp vẻ mặt chờ mong nhìn về phía Lâm Hiên.
Cô ấy là một người phụ nữ, đương nhiên là rất quan tâm đến cơ thể của mình.
Mặc dù bề ngoài trông xinh đẹp.
Nhưng chỉ bản thân cô biết, sau khi c ởi quần áo, thân thể mình có bao nhiêu khó coi.
Mà muốn loại bỏ những vết sẹo này, căn bản là không có khả năng.
Hồng Diệp tự mở công ty mỹ phẩm.
Cũng sản xuất các sản phẩm loại bỏ sẹo.
Mặc dù nó cũng có tác dụng.
Nhưng chỉ có thể dùng cho những vết sẹo nhỏ.
Mà trên người cô đầy rẫy những vết sẹo dài hơn năm cm, dù sản phẩm xóa sẹo có mạnh đến đâu cũng không thể xóa bỏ được.
Lâm Hiên gật gật đầu nói: "Đương nhiên có thể, nhưng mà cần phải…”
Y thuật của Lâm Hiên tuy rằng đạt tới một trình độ kinh thế hãi tục.
Nhưng cũng không có cách nào nhanh chóng làm cho những vết sẹo kia nhanh chóng biến mất.
Chỉ có một cách để loại bỏ những vết sẹo một cách nhanh chóng.
Đó là, cắt sạch những vết thương đó đi, sau đó Lâm Hiên có thể chữa lành vết thương mới, không để lại sẹo.
Biết được phương pháp trị liệu của Lâm Hiên, Hồng Diệp trực tiếp nói:
“Làm đi.
Tôi không sợ đau!”
Nói xong Hồng Diệp liền chộp lấy cái gối bên cạnh, cho vào miệng cắn một cái.
"Vậy cô cố nhịn một chút." Lâm Hiên nói.
Kỳ thật, dùng năng lực của Lâm Hiên, hoàn toàn có thể phong bế dây thần kinh đau đớn của Hồng Diệp.
Nhưng anh không định làm thế.
Vì vết thương muốn lành lại như ban đầu thì cần có sự trợ giúp của các dây thần kinh này.
Một khi dây thần kinh bị bịt kín, vết thương có thể không lành lại như ban đầu.
Trước tiên, Lâm Hiên khử trùng con dao găm, sau đó, đem miệng vết thương của Hồng Diệp lần thứ hai cắt ra.
Trong toàn bộ quá trình, Hồng Diệp không hề phát ra âm thanh nào.
Cô ấy không cảm thấy đau đớn sao?
Dĩ nhiên là có!
Nhưng cũng may là động tác của Lâm Hiên rất nhanh, cũng không đau đớn mức không chịu nổi.
Vài giờ sau.
Hồng Diệp đứng trước tấm gương cao từ trần đến sàn, không ngừng xoay người.
Đôi mắt đẹp tràn đầy ngây ngất.
Ở trong gương, là một thân thể hoàn mỹ đến cực điểm.
Không còn vết thương nào nữa.
Da trắng hồng hào, gần như có thể bị một viên đạn thổi nát.
Lâm Hiên, thật sự đã loại bỏ tất cả vết sẹo trên người cô!
“Cám ơn Lâm thiếu!” Hồng Diệp nhịn không được ôm lấy Lâm Hiên.
Bao nhiêu năm rồi, cô đều muốn loại bỏ vết sẹo khó coi này.
Nhưng đều thất bại.
Giờ khắc này, trái tim của Hồng Diệp đối với Lâm Hiên càng thêm kiên định.
Được Hồng Diệp ôm, Lâm Hiên cũng cảm thấy rất áp lực.
Hồng Diệp