Vô lượng kiếp đến nay, chúng ta sinh tử trôi lăn trong sáu đường, vì phiền não tam độc mà kết bao oán hận cùng chúng sinh.
Trong “Lương Hoàng Sám” nói: “Tất cả chúng sinh, đều có oán thù đối nghịch, vì sao như thế? Bởi, nếu không oán đối, ắt không có ác đạo.
Hiện nay ác đạo không dừng, tam đồ càng lớn thì biết là “oán- đối… không có tận cùng”.Kinh nói: “Tất cả chúng sinh, đều có tâm, tâm này có thể làm Phật, nhưng chúng sinh lại chìm mê trong sinh tử, chẳng thể giác ngộ, chỉ vì tham đắm thế gian, chẳng chịu thoát ra, mà kiến lập gốc khổ, trưởng dưỡng oán hận, cho nên mới luân hồi trong ba cõi, qua lại sáu đường, xả thân rồi thọ thân không ngừng nghỉ.Vì sao như thế? Tất cả chúng sinh, từ vô thỉ đến nay, liên tục phân biệt mê muội, vô minh dậy mãi, biển ái đắm chìm, khởi tâm điên đảo, làm mười hạnh ác, bản thân tự hành thập ác, (còn dạy người hành ác, tán thán pháp ác, khen người hành ác.
Như thế thân khẩu ý, trong khoảng một niệm, mở rộng tám vạn bốn ngàn cửa trần lao, những tội khởi trong một ngày; một tháng một năm, trải qua bao kiếp… cộng hết lại thành vô lượng vô biên tội.
Vì vậy mà oán thù tìm báo nhau, không có tận cùng.
Nếu muốn hóa giải oán hận, thì phải thâm tín nhân quả, sám hối nghiệp chướng, rộng tu công đức.
Sau đây là câu chuyện có thật liên quan đến oán kết giữa mẹ chồng nàng dâu:Trương Lan và mẹ chồng mới đầu quan hệ tương đối tốt.
Sau đó nàng về làm dâu, cùng ở chung nhà.
Được một năm, mẹ chồng thường vì những việc vụn vặt mà mắng chửi nàng.
Chồng nàng vốn hiếu thuận, những khi mẹ nổi giận thì anh luôn làm thinh, khiến Trương Lan hết sức khổ tâm buồn phiền.Khi mẹ chồng thoái hưu về nhà, thì lo đi chợ làm cơm, nghĩa là các việc trong nhà đều do một tay bà quản.
Mấy ngày nay mẹ chồng thân thể không an, nên lịnh cho Trương Lan nấu cơm làm bếp.
Trương Lan ngoan ngoãn vâng lời.Mỗi ngày nàng luôn dậy sớm, ngủ muộn: nấu nướng làm bếp… hoàn thành tốt việc trong nhà.
Hôm nay, Trương Lan lỡ thức dậy một chút, thì mẹ chồng đã làm cơm sáng xong Không đợi Trương Lan mở miệng giải thích bà đã mắng nàng xối xả:– Bồn cầu nhà vệ sinh phải lo mà chùi rửa mỗi ngày, một ngày không tẩy rửa là vừa dơ vừa thúi! Việc làm cơm giản đơn như thế mà mi lại lúc nghỉ lúc làm, thử hỏi còn nên thân được chuyện chi nữa hả?Cha chồng thấy vậy liền tiến đến khuyên can, càng khiến mẹ chồng thêm kích động, nổi xung.
Trước sự thịnh nộ chửi mắng của bà, Trương Lan không dám hé môi nói tiếng nào.
Nàng ráng nhịn oan khuất, song bản thân còn phải ra ngoài công tác, cũng rất gian khổ.
Bình thường nàng đối với ba mẹ chồng một bề kính thuận, làm gì cũng ý tứ, ráng giữ cho tròn hiếu đạo.
Không ngờ hôm nay lỡ dậy muộn một chút mà bị mẹ chồng chửi mắng thịnh nộ vô lý như vậy…Trương Lan vừa ăn cơm vừa lau nước mắt… rửa chén xong, nàng hướng mẹ chồng xin lỗi, rồi bỏ đi ra ngoài tìm bạn đạo tâm sự, khóc kể nỗi oan trong lòng…Nghe Trương Lan khóc lóc tường thuật sự việc, tôi bảo:– Ôi chao, thôi em