Tôi sinh năm 1982.
Ngày từ thời bé tí tôi rất có hứng thú đối với Phật pháp.
Mười mấy tuổi thì bắt đầu tiếp xúc Phật giáo, lúc xem Lục Tổ Đàn Kinh thấy dễ hiểu, đối với kinh văn rất ưa thích.Nhưng bản thân nghiệp chướng còn sâu nặng, nên tôi chưa thực sự tu trì, bởi dù có xem sách, kinh tôi chỉ hiểu cạn cợt bên ngoài.Mãi đến năm 2009, tôi có duyên lành gặp thầy Tịnh Không nghe giảng kinh Vô Lượng Thọ… và cánh cửa lớn về con đường sinh mệnh mới… bỗng đại khai trước mắt tôi.Lúc đó tôi tập tu niệm Phật, nhưng phát tâm chưa đủ mạnh, trì niệm không liên tục và hay gián đoạn, tâm tiến thủ không tăng.
Mãi đến sau khi trải qua kinh nghiệm báo ứng rồi, tôi mới thực sự thay đổi trên đường tu.Mùa đông năm 2009, tôi theo chú đến Thẩm Quyến tạm trú.
Chú rất ưa câu cá.
Một chiều nọ chú câu trong hồ được con cá ngát nặng 8kg, đem về nhà.
Tôi hớn hở ra tay giết nó (thực sự xấu hổ vì tôi quá ngu si).Khi tôi đập đầu nó liên tục 7, 8 cái, nó giẫy giụa rất dữ.
Lúc đó trong lòng tôi niệm sân bừng khởi, muốn trừng trị nó cho hả giận, nên thẳng tay xuống đao.Ba ngày sau, tối đó tôi nằm ngủ, đang mơ màng thì bỗng cảm giác như có một đôi tay to lớn, không ngừng đấm, nện, véo, ngắt tôi… còn dùng thân thể quái dị (cực nặng) của nó đè lên tôi.
Trong lòng tôi rất sợ nhưng