Thiên có thiên thần, địa có địa thần cùng các quỷ thần.
Chư thần quan, thiên tướng… trong trời đất là những vị đảm trách công tác điều tra, gọi là “Tư quá chi thần” chuyên giám sát công, tội ở nhân gian.Trong kinh Phật giảng: Thiên thần và quỷ thần đều có ngũ thông, ngũ thông này là phúc báo của họ.
Họ chỉ không có lậu tận thông thôi, chứ thiên nhãn, thiên nhĩ, tha tâm, túc mệnh, thần túc… họ đều có đủ.
Nếu so sánh thì oai lực của địa thần chẳng bằng thiên thần và năng lực của thiên thần lại thua kém người tu hành chứng quả.
Song đối với người thế gian chúng ta thì năng lực của họ đã rất đầy đủ.
Vì mỗi khởi tâm động niệm của chúng ta, họ đều biết hết và ghi rõ… đợi đến khi ta chết rồi thì căn cứ theo đó mà phán quyết.Chúng ta khởi tâm động niệm cũng là tạo ác, nhưng phát ra hành vi thì càng nghiêm trọng hơn.
Nếu đã hiểu rõ rồi, thì mỗi khi khởi tâm, động niệm… chúng ta cần phải luôn cẩn trọng vì sợ quả báo.Nếu bạn khởi niệm ác, làm ác, tương lai không tránh được ác báo.
Vì vậy mới nói: Lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó lọt.Đạo lý chân thực này, thời nay ít người biết.
Gặp kẻ không có thiện căn, không có phúc, mà bạn nói với họ những điều này, thì họ sẽ cười chê, miệt thị là bạn quá mê tín, quá ngu muội… nên nói toàn lời hoang đường! Do họ khó thể tin, nên không tiếp thu được.
Nhưng đến khi quả báo hiện thì có hối cũng đã muộn, mà có khi họ chẳng biết đây là ác báo trổ.Do họ không tin, đó là: Nghi! -Mà các niệm: Tham, sân, si, mạn, nghi… đều thuộc nhóm phiền não cực lớn, làm chướng ngại trí huệ, xui bạn tạo vô biên tội.Trong kinh Hoa Nghiêm, Phật giảng: Mỗi người khi sinh ra, đều có hai vị thần luôn theo bên cạnh, một vị tên Đồng Sinh, một vị tên Đồng Danh, trọn đời không lìa xa bạn.
Hai vị thần này ở trên vai, chúng ta không thể thấy hay biết được, mọi người không ai thấy tới.
Nhưng hai Thiên nhân này (cũng tính là thiên thần), ngày đêm không rời bạn.
Trong kinh Phật cũng có gọi họ bằng tên khác là: Thiện, Ác đồng tử.
Một vị coi việc thiện cả đời bạn, một vị coi việc ác cả đời bạn.
Như vậy thử nghĩ xem, bạn làm gì không có ai biết ư? Dù làm ác không ai thấy, bạn cho rằng mình có thể trốn thoát được ư? Không ai trốn được, phải nói là vô phương trốn vì vậy những kẻ đụng chết người trong đêm khuya mà rồ ga bỏ chạy, cuối cùng cũng sa lưới pháp luật, nếu thoát