Rồng cúi người xuống, đắp tấm chăn mỏng dệt từ lông chim trắng muốt lên người bạo chúa đã thiếp đi do kiệt sức, sau đó do dự kiểm tra nhiệt độ trên trán của đối phương.
...!Nhân loại đê hèn yếu đuối không có phát sốt.
Rồng thở phào nhẹ nhõm, trùm áo choàng đen lên che lấp mái tóc vàng, lặng yên không một tiếng động rời khỏi phòng.
Không thấy bóng dáng lính canh bên ngoài.
Liên tưởng đến từ "phản loạn", Rồng khẽ nhíu mày, trong không khí tràn ngập mùi máu tanh từng bước đi vào tẩm cung của Arthur.
Rồng cụp mắt quan sát giường ngủ của bạo chúa.
Đệm chăn đen nhánh như lông quạ thấm đẫm máu tươi.
Dưới ánh trăng dịu dàng, hai màu sắc đen và đỏ giao hòa tạo nên một vẻ đẹp xa hoa quỷ dị.
Rồng vén chăn lên liền thấy được cơ thể tên lính canh bị cắt đứt yết hầu, trên người còn dính khí tức của Arthur.
...!
Đây là cái gì? Phản loạn còn có thể phản đến trên giường?
Sắc mặt Rồng đột nhiên tối sầm, lòng bàn tay sản sinh ra một ngọn lửa rực rỡ.
Là một con rồng vàng mang dòng máu thuần chủng, tinh thông tất cả các loại ma pháp và có thể dễ dàng hủy diệt toàn bộ khối lục địa Atlantis, anh vẫn luôn chủ động kiềm chế năng lực của chính mình, không dễ dàng sử dụng ma pháp ngôn ngữ rồng.
Nhưng tại thời điểm này, anh trực tiếp sử dụng lửa rồng đáng sợ nhất.
Khi con mèo hoang nhỏ ngoài cửa sổ vẫy đuôi dưới ánh trăng còn chưa ngáp xong một cái, toàn bộ giường nệm lẫn thi thể trên thảm trải sàn đã bị đốt cháy, không còn sót lại chút gì ——
Ngay cả than tro cũng không còn lại nửa phần.
Rồng lạnh mặt, không quay đầu lại mà rời khỏi cung điện.
Rồng những tưởng rằng dưới sự thống trị của Arthur, vương quốc sẽ bị tàn phá khắp nơi.
Nhưng dù cho đêm đã khuya, khu phố thương mại rộng rãi chỉnh tề trước mắt vẫn người đến người đi, phô bày cảnh tượng phồn vinh, hưng thịnh.
Anh mím môi, đi đến khu ổ chuột thắp ngọn đèn dầu leo lét.
Rồng kín đáo muốn tìm một chỗ đủ xa, mượn sức mạnh từ vảy ngược tạm thời hóa thành nguyên hình, bay trở về Đảo Rồng chữa thương.
Ở góc khuất, có một người hát rong cầm đàn hạc hát khe khẽ, thoạt nhìn cũng khá trẻ tuổi.
Có vài người dân ăn mặc gọn gàng sạch sẽ thập thò vây quanh, cũng không vỗ tay khen hay mà chỉ