Nguyễn Minh Trì không biết Quý Hạo đang thất vọng cái gì, kiếm được tiền gửi về nhà không phải là chuyện bình thường à? Hơn nữa với quan hệ của họ, số tiền này gửi về đâu thì liên quan gì đến hắn chứ? Nguyễn Minh Trì nghĩ đi nghĩ lại, mím khóe miệng, khí lạnh lại bắt đầu tăng cao.
Quý Hạo thấy cậu như vậy, cũng không nhiều lời.
Suốt đường đi hai người không nói chuyện, ngày hôm sau nghỉ phép ở khách sạn cũng rất ít trao đổi, yên tĩnh đến lạ thường.
Buổi tối Quý Hạo mua hai cây kem que trở về, Nguyễn Minh Trì nhìn hắn rồi nhận lấy, Quý Hạo thấy cậu xé túi từ từ ăn thì ngồi bên cạnh cậu nói: “Là anh đi quá xa, suy nghĩ cũng quá nhiều, nhóc đừng giận, ăn kem cho bớt nóng.
”
Nguyễn Minh Trì ăn kem trong tay, trong lòng vốn không hề tức giận, khói xanh “xì” một tiếng bay ra, hoàn toàn biến mất.
Quý Hạo cười, thoáng nhìn Nguyễn Minh Trì, ánh mắt lại trở nên lạnh lùng lộ ra ma khí.
Đáng tiếc Nguyễn Minh Trì không nhìn thấy.
Chuyện đã đến nước này thì cứ nếm thử cảm giác làm sai đi, tóm lại phải trải qua một bài học mới biết được ai thực sự tốt với mình.
…
Vào ngày thứ ba sau trận đấu, đội huấn luyện trẻ tiếp tục huấn luyện, mối quan hệ giữa Quý Hạo và Nguyễn Minh Trì bề ngoài đã trở lại bình thường, nhưng đội huấn luyện trẻ đã ít đi mấy người.
Có người nghỉ ngơi hai ngày, có người thì rời đi luôn như Khuông Uy Triết, nhưng Chu Ải vẫn còn ở đây, đứa nhỏ này hình như muốn đổi hạng mục, cứ nói chuyện mãi với huấn luyện viên, huấn luyện viên cũng thử để cho cậu bơi hạng mục khác, một vận động viên rất tích cực có lòng cầu tiến.
Hôm nay là sinh nhật Nguyễn Minh Trì, khi kết thúc huấn luyện, Khuông Uy Triết đã quyết định rời đội, đột nhiên xuất hiện trong bể bơi, cậu ta thân thiết nói chuyện với huấn luyện viên của đội huấn luyện, đợi bọn Quý Hạo lên nước, cậu ta đột nhiên tới gần Nguyễn Minh Trì nói: “Hôm nay là sinh nhật của em phải không? Có kế hoạch gì chưa? Mọi người tụ tập lại với nhau đi, còn chưa tới một tuần nữa là huấn luyện kết thúc rồi, lần sau tụ tập cũng không biết khi nào, tôi đã nói với huấn luyện viên rồi, mọi người chia tiền tiệc tùng, tiện thể tổ chức sinh nhật cho em.
”
Cậu ta vừa dứt lời đã có mấy người hưởng ứng.
“Sinh nhật Nguyễn Minh Trì à? Sinh nhật vui vẻ!”
“Tiệc tùng thì thêm tôi vào với.
”
“Ăn gì thế? Mọi người góp tiền mua bánh sinh nhật đi.
”
Đổi thành ai bị mọi người dụ dỗ dù trong lòng không muốn cũng sẽ đồng ý, nhưng Nguyễn Minh Trì là người thế nào, trái tim như sắt, mấu chốt còn nghèo nên để cho cậu tiêu xài hoang phí, cậu không hề muốn.
Cho nên không quan tâm những người này tha thiết rủ rê như thế nào, cậu vẫn lạnh lùng nói: “Tôi không đi.
”
Từ chối một cách gọn gàng, không chút lưu tình.
Khuông Uy Triết làm như thân thiết đi tới bên cạnh Nguyễn Minh Trì, nói: “Đi thôi, ai cũng chờ mong hết đó.
”
“…”
“Sinh nhật em, mọi người chia tiền, không thêm em vào đâu.
”
“…” Nguyễn Minh Trì không hề động tâm, cậu không thích chiếm hời, cũng không thích Khuông Uy Triết, tóm lại thấy cậu ta cười là cậu đã thấy phiền.
Khuông Uy Triết quấn lấy cậu nhất định phải tổ chức tiệc sinh nhật, còn ồn ào bảo mọi người cùng nhau khuyên cậu, mặt Nguyễn Minh Trì càng ngày càng lạnh, đẩy người ra định đi ra ngoài.
“Thật là.
.
” Khuông Uy Triết còn muốn nói gì nữa, giơ tay cản cậu lại.
Một giây sau, cổ tay đã bị Quý Hạo bắt được, lực tay mạnh đến mức đáng sợ khiến Khuông Uy Triết không thể chống cự, Quý Hạo mở ra một con đường cho Nguyễn Minh Trì, thản nhiên nói: “Nếu nhóc ấy không muốn đi thì đừng cố ép.
”
Quý Hạo nói xong hất tay cậu ta ra, Khuông Uy Triết lảo đảo lui về phía sau một bước, chợt tỉnh lại, Quý Hạo và Nguyễn Minh Trì đã rời đi.
Nhất thời, cảnh tượng có thể gọi là xấu hổ.
Nhưng xấu hổ không phải Nguyễn Minh Trì và Quý Hạo đã rời đi, mà là Khuông Uy Triết sống chết muốn giúp người khác mừng sinh nhật còn bị từ chối.
Tất nhiên bọn Quý Hạo làm thế cũng không đúng.
Trong lúc huấn luyện buổi chiều, không ai đề cập đến chuyện lúc sáng, vô tình hay cố ý tạo khoảng cách với Nguyễn Minh Trì, nguyên nhân một người không hòa đồng như vậy đổi lại ai cũng cảm thấy nan giải, vậy cứ dứt khoát không tới gần.
Nguyễn Minh Trì bình tĩnh kết thúc buổi chiều chỉ ở trong phòng thay đồ, khi mọi người tránh ánh mắt của cậu, thời gian cậu cụp mắt lâu hơn bình thường một chút, nhưng chẳng mấy chốc đã lấy lại tinh thần, thay quần áo rồi rời đi.
Buổi tối hôm nay người ăn cơm ít hơn rất nhiều, Khuông Uy Triết muốn giữ thể diện nên cuối cùng vẫn gồng lên tổ chức một bữa tiệc, chỉ là đổi từ tiệc sinh nhật thành tiệc chia tay, thậm chí còn gọi huấn luyện viên của đội huấn luyện đến, số người ăn đột nhiên giảm đi một nửa, phòng ăn có vẻ hơi lạnh lẽo.
Nguyễn Minh Trì thấy đàn anh đàn chị của đội tỉnh S cũng không đến, chắc họ cũng đi dự tiệc, ánh mắt rơi vào trên mặt Quý Hạo, nói: “Anh không đi?”
“Đi, tiệc tùng mà, ăn xong thì đi.
”
Nguyễn Minh Trì sững sờ, lông mi run rẩy, sau đó cúi đầu nhìn đầu đũa trong tay, “ừ” một tiếng.
Hai người ăn xong thì đi thang máy, Nguyễn Minh Trì mấp máy môi, lại hỏi: “Anh không đi à?”
“Anh về phòng một chuyến.
”
“Ồ.
” Nỗi lo lắng không thể giải thích được dâng lên trong lòng, Nguyễn Minh Trì không thể làm rõ những cảm xúc này, chỉ có thể dời mắt sang những con số liên tục thay đổi của thang máy.
Đến tầng rồi.
Hai người đi tới trước cửa phòng, Nguyễn Minh Trì nhìn Quý Hạo, lần nào Quý Hạo cũng mở cửa trước nay lại xòe tay ra: “Anh quên mang thẻ rồi.
”
Nguyễn Minh Trì lấy thẻ phòng từ trong túi áo khoác ra, dán lên khóa cửa, tiếng điện tử “ting” vang lên, cậu xoay khóa cửa, đẩy cửa vào trong phòng.
Âm thanh vang dội đột nhiên vang lên.
“Sinh nhật vui vẻ!”
Nguyễn Minh Trì ngây người ngay tại chỗ.
Bốn đàn chị chặn ở cửa, trên tay bưng một chiếc bánh kem không lớn lắm, trên chiếc bánh đốt một ngọn nến 15 tuổi, Huống Viễn từ phía sau vẫy tay và mỉm cười với cậu, phía sau là Trương Tiến ôm cánh tay, tuy thoạt nhìn như không kiên nhẫn nhưng vẫn có không khí tham gia.
“Sinh nhật vui vẻ.
” Giọng nói của Quý Hạo vang lên bên tai, sau đó một tay đặt lên vai cậu, nhẹ nhàng đẩy cậu vào cửa.
Nguyễn Minh Trì quay đầu nhìn Quý Hạo, ánh nến nhảy múa trong đôi mắt đó, cậu giống như bị mê hoặc đi theo hắn, cùng nhau đi về phía trước.
Đây là bánh sinh nhật 12 inch, không lớn, hình tròn,