CHƯƠNG 29: HOÀNG THƯỢNG MỸ ĐẠI THÚC
Editor: Luna Huang
Thái sư tự nhiên không cóý kiến, hắn cũng không muốn để hoàng đợi lâu. Hơn nữa, lần này tiến cung, tình hình cụ thể thế nào còn chưa biết.
Nhóm mấy người vào, Thanh Chỉ Diên mắt nhìn thẳng đánh giá hoàn cảnh chung quanh. Rốt cuộc là hoàng cung, cảnh trí chính là bất đồng.
Vào đông ánh mặt trời chiếu xuống, kim hoàng sắc kim hoàng sắc ngói lưu ly phát ra tia sáng chói mắt, có vẻ huy hoàng tráng lệ. Mái cong giao nhau, coi như trùng trùng điệp điệp, hùng tráng mỹ lệ.
Liếc mấy cái, Thanh Chỉ Diên liền không có hứng thú. Hoàng cung mới đẹp như thế nào lệ thế nào, vậy cũng là một lồng sắt, một lồng sắt hoa lệ thôi.
“Không xong, không xong. . .” Đột nhiên, một đạo tiếng kêu sợ hãi từ xa đến gần vang lên.
Lý công công ngưng mi xem xét qua, chỉ thấy một tiểu thái giám giương nanh múa vuốt chạy chính là hướng phía, hắn vừa chạy, vừa kêu to, không một chút xíu thể thống nào.
Lý công công lạnh giọng hô, “Vô liêm sỉ, ai chuẩn cho ngươi ở trong cung hô to gọi nhỏ, tùy ý chạy?”
Thân thể của tiểu thái giám kia bỗng nhiên run run một chút, chạy thêm vai bước, phù phù một tiếng quỳ gối xuống trước mặt của Lý công công, “Lý công công, Lệ phi rơi vào trong ao sen rồi.”
“Cái gì?” Lý công công kinh ngạc đến cực điểm, theo bản năng liền quay đầu nhìn một chút thần sắc tự nhiên của Thanh Chỉ Diên. Nghĩ thầm, nha đầu này năng lực thật rất lớn a, lúc này mới vừa tiến cung, một phi tử liền rơi vào ao sen rồi?
Uy danh của tảo bả tinh, quả nhiên cường hãn a.
Thanh Chỉ Diên khinh thường hừ, biết ngay chuyện này lại làđổ lên người của nàng mà. Hảo, tốt nhất đừng cho nàng tra ra là ai làm, bằng không, nàng tất nhiên sẽ không khách khí.
Híp mắt nhìn lướt qua bên người thái sư, ở trong lòng nàng thầm nghĩ, chuyện này, có phần của lão gia tử này hay không?
Lý công công đuổi tiểu thái giám kia đi, phân phó hắn đi tìm người hỗ trợ. Sau đó, hắn xoay người cười nói: “Để thái sư chê cười, mới vừa vào cung, chưa thấy qua cái gì, liền xảy ra chút chuyện đại kinh tiểu quái.”
“Lý công công, hoàng thượng chờ sốt ruột rồi.” Thái sư thản nhiên nói, coi nhưđối với những chuyện kia một chút đều không thèm đểý.
Lý công công cười làm lành, “Đúng vậy, đúng vậy, thái sư, bên này.”
Theo Lý công công, mấy người không dám trì hoãn, trực tiếp đến Chính Hòa điện hoàng thượng đang xử lý chính sự.
Vừa vào cửa, Thanh Chỉ Diên liền đi theo thái sư quỳ xuống hành lễ. Tốt nửa ngày, mới nghe được âm thanh thuần hậu từ thượng vị truyền đến, “Đứng dậy đi.”
Thái sư dẫn Thanh Chỉ Diên đứng dậy, sau đó từ từ ngẩng đầu, nhìn sang. Đương kim hoàng thượng Hách Liên Hi năm nay năm mười tuổi, tuy là như vậy như dấu vết của thời gian không hề lưu lại chút gì trên gương mặt của hắn, nhìn qua, cũng chỉ có gần ba mươi tuổi đầu thôi.
Màu da trắng nõn, khuôn mặt nho nhã, thanh âm thuần hậu, còn có chút mỹ mão của tiểu hồ tử nữa. Từ xa nhìn lại, đương kim hoàng thượng chính là một đại thúc mỹ mạo câu dẫn người phạm tội a.
Cảm nhận được đường nhìn của Thanh Chỉ Diên, hoàng thượng có chút kinh ngạc. Qua nhiều năm như vậy, người dám nhìn thẳng người hắn không nhiều nha, lá gan của nha đầu này cũng không nhỏ, danh tiếng của tảo bả tinh, quả thực không phải giả.
Môi phát động vài cái, hoàng thượng muốn mở miệng. Tiểu thái giám chạy vào, quỳ xuống, “Khởi bẩm hoàng thượng, Lệ phi rơi xuống nước, hôm nay tính mệnh e là không giữđược.”
Chân mày của hoàng thượng ninh lại, trực tiếp liền nhìn về phía thân ảnh kiều tiểu ngạo nghễđứng thẳng ở bên dưới. Năng lực của tảo bả tinh này thực sự mạnh như thế sao? Hắn có chút hoài nghi.
“Hoàng thượng, Phượng Vũđiện cháy rồi.”
“Phải không?” Hoàng thượng nhàn nhạt mở miệng. Hắn chống cằm, có hứng thú nhìn sắc mặt của nha đầu không có biến hóa chút nào. Nàng rốt cuộc là không sợ hay là sợđến phản ứng cũng mất rồi?
Nửa ngày, hoàng thượng lúc này mới lên tiếng. “Ngươi chính là ngũ tiểu thư của thái sư phủ, đại danh đỉnh đỉnh tảo bả tinh Thanh Chỉ Diên?”
Thanh Chỉ Diên nhàn nhạt gật đầu, “Nếu như hoàng thượng không phải trùng tên trùng họ, đó là dân nữ rồi.”
“Lớn mật!” Hoàng thượng tức giận, “Trên đại điện, có thể nào cho ngươi càn quấy?”
“Hoàng thượng, dân nữ có sao?” Ở trong lòng Thanh Chỉ Diên khinh thường hừ một tiếng. Nàng không phải đứa ngốc, có người đáo một cái hô chờ nàng nhảy vào, lẽ nào nàng thực sự muốn giả vờ ngây ngốc nhảy vào?
Thanh Chỉ Diên nàng không phải ngu ngốc, không phải người ngu, chuyện ngu xuẩn như thế, nàng không biết làm.
Hoàng thượng là rất lợi hại, chỉ cần nàng không