Ba tuần nữa lại trôi qua, kể từ hôm Jungkook bị khủng hoảng khi đến thăm dì, vài lần tới có đến xem cũng không vào trong nữa. Mỗi lần đến, Jungkook chỉ mang thêm tiền đóng tiền thuốc men, chăm sóc. Số tiền lương mà Taehyung phát rất khá. Nếu như cậu tự biết chi tiêu tiết kiệm thì vẫn có thể đủ lo cho bệnh tật của dì và cả gửi tiền hàng tháng cho chị gái. Jungkook không báo với chị gái bởi vì thực không muốn chị phải lo. Chị của cậu thành tích học tập rất khá, hơn nữa tính tình hoạt bát, là một cô gái sôi nổi nên cậu thực muốn chị có một tương lai rộng mở. Thế nên cứ đợi cho đến khi chị chủ động biết được việc này, lúc đó Jungkook sẽ nói ra mọi chuyện.
Hôm nay là một buổi sáng tươi đẹp như bao ngày. Jungkook dậy từ rất sớm, vệ sinh cá nhân xong liền chuẩn bị bữa sáng.
Bảy giờ, bóng dáng ai đó mặc đồ vest chỉnh tề bước xuống cầu thang, bộ dạng cùng vẻ mặt tiêu soái như thường lệ. Sau khi uống một cốc nước đầy, Taehyung mới tiến đến bàn ăn. Thoạt nhìn bữa sáng thịnh soạn hơn mọi ngày, hắn ngồi vào bàn, giọng điệu tò mò.
"Hôm nay ngày gì à?"
Jungkook tiến lại với bát cháo bí ngô nóng hổi đặt trước mặt hắn, thong thả.
"Hôm nay là một ngày thứ năm đẹp trời. Chúc ngài một ngày tốt lành!"
Hắn nhìn cậu, nét mặt ngày càng hiện nhiều tia vui vẻ.
____
Đến công ty, Taehyung bắt tay ngay vào làm việc. Dạo này công việc đã bắt đầu có chút bận rộn. Nhưng hắn vẫn cảm thấy hôm nay có gì đó khang khác so với hôm qua. Khẽ xoay ghế phóng tầm nhìn ra ngoài cửa sổ, vẫn có ánh nắng nhè nhẹ xuyên qua cửa kính, bất kì điều gì đó thoáng qua cũng giống với mọi ngày. Vẫn là không có gì khác biệt. Taehyung thoáng nghĩ. Có phải hay không do tâm trạng của Jungkook sáng nay thực tốt nên hắn cũng cảm thấy tốt theo?
Buổi trưa, Taehyung có hẹn với Jimin cùng ăn trưa. Đúng giờ nghỉ, Jimin đã có mặt tại phòng hắn, còn mang theo một chiếc túi lớn.
Cơm trưa trợ lí đặt ở nhà hàng Châu Âu quen thuộc được mang đến, cả hai đều ngồi thong thả ăn trưa. Ngẫu nhiên còn đề cập đến vài chuyện công việc hay vài ba thứ linh tinh khác. Lúc sau như đột nhiên nhớ ra, Jimin mới đem cái túi lớn kia đưa cho Taehyung.
"Cái gì thế?" Taehyung tò mò nhìn vào bên trong. Phát hiện bên trong chiếc túi ấy là một cái hộp. "Quà à?"
Jimin gật đầu. Khi nhìn thấy cánh tay kia chuẩn bị đem hộp quà gỡ ra mới lên tiếng can ngăn.
"Không được mở. Không phải quà cho cậu."
Taehyung ngẩng đầu.
"Thế tại sao đưa tôi?"
Jimin buồn cười lên tiếng.
"Tôi vốn dĩ nhờ cậu chuyển cho Kookie. Hôm nay là sinh nhật em ấy."
Taehyung cầm hộp quà trên tay, bắt đầu cảm thấy lòng bàn tay thực nóng. Mới hiểu cặn kẽ lí do sự vui vẻ của Jungkook sáng nay.Hóa ra là sinh nhật..."Biểu hiện của cậu là sao hả? Jungkook không nói cậu biết à?" Jimin cười cười vỗ vai người bên cạnh.Taehyung cầm đũa tiếp tục ăn uống. Nét mặt coi như không quan tâm."Cần gì phải biết chứ. Mà sao chính cậu không tự đến tặng? Lại qua tay tôi?"Jimin thở dài một lượt."Hôm nay tôi phải tăng ca rồi."***Buổi chiều đó tan làm, trên đường lái xe về nhà, Taehyung liên tục gõ gõ vô lăng. Hắn tự cảm thấy bản thân nực cười muốn chết. Vừa nãy xuống nhà xe, bản thân còn định ghé vào tiệm bánh mua bánh sinh nhật? Khiếp thật, ai đánh hắn tỉnh đi. Suy nghĩ gì vậy chứ?!Dọc con phố lớn về nhà, mỗi lần xe chạy ngang qua tiệm bánh nào đó, ánh mắt hắn liếc tới lại có chút chần chừ. Phanh xe. Sau đó lại nhấn ga chạy tiếp. Thực sự cảm thấy bản thân hình như không ổn rồi. Chỉ là sinh nhật thôi mà.Chắc có lẽ ảnh hưởng từ phương Tây. Bên đó, mỗi dịp sinh nhật, người ta đều mua bánh kem để chúc mừng nhau. Cái suy nghĩ hiện tại của hắn hẳn cũng là ảnh hưởng từ lối sống bên đó đi. Dù sao cũng nên mua một cái cho có không khí. Bất luận là có ý gì hay không, người ngoài nhìn vào cũng sẽ ca ngợi hắn đối đãi tốt với người làm.Nghĩ rồi hắn lại quay đầu xe, hướng tiệm bánh kem đi tới."Xin chào quý khách, cho hỏi quý khách cần gì ạ?""Lấy cho tôi một bánh sinh nhật."Người phục vụ quầy niềm nở mang ra các kiểu bánh đẹp mắt, hỏi."Ngài ưa thích loại bánh nào ạ?"Taehyung liếc xuống, cảm thấy việc này có phải quá phiền phức hay không?"Tùy tiện chọn cái đắt vào!""Vâng." Người phục vụ gật đầu đi vào bên trong tủ lạnh, lấy ra một chiếc bánh. Sau đó lại hỏi."Cho hỏi quý danh chủ nhân chiếc bánh? Mừng sinh nhật bao nhiêu tuổi ạ?" Người phục vụ cầm bọc kem đỏ, chuẩn bị viết chữ.Taehyung lại ngẫm nghĩ. Cái gì lại phiền phức như vậy. Chỉ là bánh sinh nhật thôi mà. Tuy nghĩ vậy, nhưng đúng thật trên bánh sinh nhật nhất định không thể thiếu tên tuổi. Chung quy hiện tại hắn vẫn chưa biết tuổi của người kia bao nhiêu. Lúc này lên tiếng bảo người phục vụ kia đợi một chút, bản thân đi đến ô tô đậu phía ngoài. Lấy hộp quà của Jimin để trong xe, hắn lật xem tấm thiệp chúc sinh nhật Jimin có viết ở trong hộp quà mới biết, thì ra người kia hôm nay tròn 20 tuổi.Về nhà, hắn mang bánh kem vào trong, đầu tiên cất vào tủ lạnh. Jungkook