Taehyung cầm khay thức ăn bước vào phòng, biểu hiện vô cùng điềm tĩnh. Hắn đi đến để khay thức ăn lên bàn rồi ngồi xuống sopha. Hắn cứ thế để cậu ngồi ăn và bản thân chẳng mảy may lên tiếng. Có thể rằng hắn đang suy nghĩ nhưng cũng có thể không. Nhưng thật ra hắn lại chẳng cho rằng mình quan tâm đến liệu giữa Namjoon và Jungkook có tồn tại một mối quan hệ nào đó hay không.
Buổi chiều chưa gì đã có người gõ cửa phòng bọn họ. Taehyung là người mở cửa. Và hắn không ngờ đó lại là Namjoon.
"Chào. Anh vào được chứ?" Namjoon vẫn nở nụ cười cùng lúm đồng tiền phóng khoáng như mọi khi.
"Được chứ. Cứ tự nhiên."
Namjoon đi vào trong, y có mang theo một giỏ trái cây lớn, sau một hồi tìm được chỗ ưng ý ở trên bàn mới đặt nó xuống.
"Sao lại có nhiều trái cây như vậy?" Taehyung tiện tay rót một cốc nước mát đem đến phía trước y.
"Cái này mang đến cho Jungkook. Chẳng phải hôm qua em ấy bị ngất sao? Anh nghe nói thể trạng yếu, ăn nhiều trái cây rất tốt cho sức đề kháng."
Nghe đến đây, bao nhiêu suy tư ở trong lòng hắn lại trỗi dậy. Kim Taehyung hết lần này đến lần khác rơi vào hoảng loạn nhất thời. Cái gì chứ? Hắn thật sự chẳng muốn để tâm đến chuyện của Namjoon hoặc Jungkook. Thế mà chỉ cần Namjoon nói ra mấy câu, hắn lại trở nên tức cười như thế.
Taehyung thoáng nghĩ ngợi. Nếu như nói mối quan hệ mờ ám tồn tại giữa Namjoon và Jungkook là không có thật thì kì thực rất khó tin. Hắn biết Namjoon lâu nên ít nhiều cũng biết rõ con người y. Namjoon là người phóng khoáng nhưng trong các mối quan hệ yêu đương thường là người tùy tiện. Y chưa bao giờ quan tâm hỏi han đến những người bạn gái trước đây một cách cẩn thận và có trách nhiệm. Ngược lại chỉ có những cô gái ấy phải hạ mình trước y. Nhưng bây giờ thì hoàn toàn trái ngược. Không lí nào Namjoon lại có thể quan tâm đến Jungkook nhiều như vậy nếu như giữa bọn họ không có gì đó.
Còn Jungkook. Cậu là một người có vẻ yếu đuối nên Taehyung nghĩ chắc là hắn có thể hiểu được tất cả ở con người cậu. Hắn biết Jungkook rất nhát, chính vì cậu nhát người lạ nên Jungkook không thể để ai đó tiếp cận mình quá gần. Thế nhưng ngày đó hắn ở sân golf và Jungkook đã để Namjoon vào phòng?
Tất cả mọi suy nghĩ đều dẫn hắn đến một kết luận. Và điều đó thực khiến hắn... khó chịu. Giống như bản thân bị đem ra đâm sau lưng mà hắn lại không hề hay biết.
"À phải, Jungkook đâu rồi?"
Lúc này khi bị tiếng nói của Namjoon đánh động, hắn mới thoát khỏi suy nghĩ mà quay về thực tại.
"Cậu ấy đang ở trong phòng tắm. Sao thế?"
"Thôi không có gì. Anh đi đây. Anh chỉ tiện đường ghé sang đây thôi. Nhớ nói em ấy ăn trái cây nhiều vào hộ anh." Y định quay đi nhưng lại sực nhớ ra điều gì đó. "Đúng rồi. Tối nay cậu cũng mang Jungkook đến buổi tiệc nướng của anh đi."
Taehyung gật đầu. Sau đó đứng lên tiễn y ra cửa.
Và chẳng biết từ bao giờ, cuộc trò chuyện giữa hắn và Namjoon lại chỉ xoay quanh một mình Jeon Jungkook.
____Tối đến, Taehyung cùng Jungkook đều mặc những bộ trang phục rất thoải mái đến buổi tiệc nướng ngoài trời của Namjoon. Y là một trong những người chủ thành lập nên khu nghỉ dưỡng nên cũng tự mình sở hữu một villa với khoảng sân rất rộng. Bữa tiệc chỉ vỏn vẹn vài người quen thân, ăn uống chơi bời đối với Namjoon lúc nào cũng phải thật thỏa thuê mới thôi.Y mặc chiếc áo sơmi form rộng cùng quần bò lửng, đi đến dẫn bọn họ vào trong. Sau đó liền hướng đến Jungkook mà nói."Em đã đói chưa? Hay hôm nay cứ để chính tay Kim Namjoon này nướng cho Jungkook một bữa thịt?"Thấy hôm nay Namjoon tự dưng vui vẻ gần gũi hơn mọi ngày, Jungkook thoáng nở một nụ cười nhẹ."Được vậy thì làm phiền anh rồi."Taehyung ngồi đó, hắn cầm ly rượu trên tay, liên tục uống cạn. Cứ thử nhìn cái cách Namjoon tự tay nướng thịt. Cái ánh mắt vui vẻ ấy khi nhìn về hướng này cũng đủ để khiến hắn cảm thấy bài xích. Mặc dù y là anh hắn, người mà trước nay hắn luôn xem trọng, thế nhưng loại cảm giác này giống như xem hắn là người thừa thãi.Khi Namjoon tiến lại và đưa Jungkook một đĩa thịt nướng mà y đã dày công làm ra, lúc này Taehyung liền đứng dậy nói với y."Em có chuyện muốn nói riêng với anh."Mặc kệ ánh nhìn tò mò của Jungkook, cả hai người cùng nhau ra đến dãy hàng rào đối mặt với biển."Hôm nay cậu có việc gì lại bảo anh ra nói chuyện riêng?" Khác với một Kim Taehyung đang tỏ ra lạnh nhạt lúc này thì Namjoon lại rất vui vẻ mà đối diện."Anh và Jungkook, giữa hai người chính là mối quan hệ như thế nào?"Namjoon bỗng nhiên nhíu mày."Em hỏi vậy là có ý gì?"Taehyung đột nhiên cười lạnh."Anh có thực là không hiểu? Cái cách mà anh nhìn Jungkook, đó không hề là cách để nhìn một cậu con trai mới quen. Và chính anh ban đầu cũng đã nói lí do anh về đây chính là vì Park Jimin không phải sao?""Jimin không liên quan đến vấn đề này. Kim Taehyung, cậu đang nghĩ cái gì trong đầu? Chẳng lẽ vì cái nhìn của anh với Jungkook thay đổi mà cậu cho là giữa anh với em ấy có mối quan hệ mờ ám sao?" Namjoon bắt đầu lớn tiếng. Y vốn không phải là người có thể nhẫn nhịn