Hôm nay là ngày sẽ diễn ra lễ kỉ niệm 30 năm Học viện nghệ thuật Cheonjae. Nổi tiếng là ngôi trường chỉ đào tạo ra nhân tài, lễ kỉ niệm của Cheonjae thực sự có sức ảnh hưởng lớn tới truyền thông Hàn Quốc. Các nhà báo lớn trên SNS đều viết bài về Cheonjae, có bài viết về quy mô lễ kỉ niệm, có bài nói về các nhân vật tai to mặt lớn sẽ tham dự buổi lễ, còn có dự đoán về các buổi biểu diễn hoàn hảo tối nay... Chung quy đều là lời khen ngợi hết mực. Hơn nữa còn có tin tức về nhà tài trợ chính là Kim thị, có cả Kim Taehyung và Hwang Jiyoon tham gia, nói gì thì nói, bọn họ cũng đã từng một thời làm dậy sóng dư luận, hiện tại sự xuất hiện này giống như là đem chuyện cũ ra nói lại.
Buổi sáng Taehyung cùng Jiyoon đều ở nhà chuẩn bị để buổi tối dự sự kiện. Vốn dĩ chỉ có Jiyoon mới có khả năng cần nhiều thời gian chuẩn bị như vậy. Còn Taehyung, hắn ngồi ở sopha ngoài phòng khách, trong đầu sắp đặt ra vài thứ. Sau đó hắn nhấc di động gọi đi. Cuộc điện thoại kéo dài cũng được mười lăm phút, hắn trao đổi rất nhiều thứ với người phía bên kia di động. Không rõ lắm hắn đã yêu cầu những gì, chỉ biết người mà hắn gọi tới là ban tổ chức của sự kiện tối nay.
"Taehyung..." ở trên cầu thang, giọng của Jiyoon vọng xuống. Cô hiện tại đang đi xuống phía hắn.
"Sao?"
"Tối nay cậu định mặc y phục như thế nào? Hai chúng ta ít nhất cũng phải diện quần áo có liên quan một chút. Nếu không rất có thể bị soi xét." Jiyoon nghĩ tới đó không được thoải mái lắm. Hơi nhăn mày.
"Ừ. Nhưng thật ra..." ánh mắt hắn có chút suy tư. "Hai chúng ta cứ tách nhau ra dần là vừa."
"Ồ, đột ngột vậy?"
Taehyung khe khẽ cười.
"Bởi vì Kookie trở về quá đột ngột."
"Cái gì chứ Taehyung? Cậu tìm được Jungkook rồi sao?"
Hắn vui vẻ gật đầu. Tức thì, hai mắt Jiyoon cũng sáng lên.
"Đáng lẽ cậu nên nói sớm chứ!" Nói xong Jiyoon cũng không đứng lại liền đi nhanh lên phòng. Vẻ mặt thoáng chút tiếc nuối. Nếu như Jungkook trở về đây sớm hơn, có phải hay không cô sẽ có thể đuổi lấy Christian vào lần ấy? Lúc đó gặp anh ở hành lang, đáng ra cô phải đuổi theo, nói rõ mọi chuyện mấy năm trước. Nhưng mà lúc đó cô lại nghĩ tới quan hệ giữa cô với Taehyung, cô không thể đuổi theo một người con trai khác. Lỡ như ai đó thấy được, đến tai báo chí thì sự kiện 30 năm cũng không thể diễn ra tốt đẹp.
Bây giờ Jungkook quay về rồi, lòng cô cũng nhẹ hẳn. Jiyoon nhìn vào tủ quần áo, cố ý chọn lựa y phục giống như kiểu cách trước đây cô thường mặc. Chris rất thích như vậy, hơn cả anh cũng thích mái tóc đen ngày trước của cô nữa.
Hôm ngẫu nhiên gặp được Chris ở Cheonjae, Jiyoon không ngừng thắc mắc tại sao anh lại ở đó. Trong đầu cũng lập ra nhiều giả thiết có thể anh cũng học nghệ thuật, anh là du học sinh? Cũng có thể anh là khách mời? Hoặc cũng có thể anh quay về tìm cô? Nhưng Jiyoon cũng biết chắc giả thiết thứ ba sẽ không có khả năng. Nhưng dẫu sao cô vẫn mong tối nay cô sẽ gặp lại Chris, có thể cùng mặt đối mặt mà nhận lỗi với anh. Nếu như bình thường Hwang Jiyoon là một tiểu thư kiều diễm cao quý thì hôm nay, nếu như được gặp anh, cô sẽ nguyện trở thành người con gái bé nhỏ theo đuôi anh.
Ở một nơi khác, Christian đang ngồi vắt chân ở tiệm giặt ủi. Cái áo sơmi anh mang theo không cẩn thận bị lấm bẩn. Cho nên mới phải mang đến tiệm giặt ủi giặt gấp một chuyến. Trong lúc ngồi chờ lấy áo, di động trong túi quần anh reo lên. Cẩn thận nhìn cái tên hiển thị trên màn hình, Christian liền áp vào tai.
"Anh nghe Kookie."
"Christian, trưa nay em ở lại trường tập dượt lần cuối. Chiều cũng sẽ ở lại đây sắp xếp vài thứ, không về đi cùng anh được. Cho nên anh một mình đến đây nhé."Christian ậm ờ."Vậy em có quần áo thay ra chưa?"Jungkook ở đầu dây bên kia ban đầu vốn định nói không cần. Nhưng lúc đó đột nhiên có người ở ban tổ chức đến tìm cậu, nói là tối nay sau khi nhóm cậu diễn xong, nhà tài trợ sẽ lên tặng hoa cùng quà kỉ niệm. Trong số các học viên quay về đây, Jungkook là người có năng lực vượt trội nhất cho nên sẽ được đại diện lên nhận hoa. Cậu hẳn sẽ phải thay y phục chỉnh tề một chút."Christian, hay là phiền anh mang cho em một bộ y phục. Chọn bộ nào chững chạc một chút."Christian ở đầu dây bên này lập tức chấp thuận."Anh không phiền. Em diễn tiết mục gần cuối phải không? Vậy anh mang đồ, chờ em phía bên trong sân khấu."Sau khi trò chuyện kết thúc, Christian rời khỏi tiệm giặt ủi tiến vào khu thương mại. Cẩn thận chọn cho Jungkook một bộ y phục như yêu cầu. Sau đó lại xách túi lớn túi nhỏ về tiệm giặt ủi, giặt gấp bộ y phục vừa mua. Đến quá trưa mới có thể cầm trên tay hai bộ y phục trở về khách sạn.Sáu giờ chiều, Christian bắt một chiếc taxi đến Cheonjae. Đến nơi, một tiểu khu thuộc học viện Cheonjae, ở đó có một hội trường lớn được bày bố sân khấu rất rộng và hai tầng khán đài. Bên ngoài đại sảnh có không ít nhân vật nổi tiếng trong giới nghệ thuật đến tham dự. Hầu hết đều là các thế hệ nhân tài mà Cheonjae nuôi dưỡng ra từ những ngày đầu. Còn có sự hiện diện của các đại sứ văn hóa Hàn Quốc đến tham dự. Góp mặt đông đủ từ người nổi tiếng đến nhân vật trong chính phủ. Sự kiện diễn ra không phải bất kì hình thức đại trà nào, từng vé mời đều được gửi đích chủ, không có bán vé. Christian xem ra cũng thật may mắn, ngày trước anh nhiều lần đi thi cho đội tuyển bơi lội quốc tế, mối quan hệ cũng có chút tiếng tăm. Sau khi nhờ vả không ít lấy được một vé vào cổng sự kiện mới quyết định cùng Jungkook đi Hàn Quốc.Thời điểm Christian đến đây vẫn còn rất sớm, khách khứa vẫn chưa ổn định vào khán phòng. Mọi người đều tản ra ở trước khoảng sân rộng tham dự tiệc rượu trước sự kiện. Christian trên tay cầm túi đồ cho Jungkook, một tay đút túi quần chậm rãi đi về phía bàn rượu còn trống, tùy tiện lấy một ly. Bởi vì chuyên ngành bơi lội nên Christian có bờ vai rất rộng, hơn nữa cơ thịt