Hoàng hôn màu tím nhàn nhạt chậm rãi buông xuống từng vệt tối đầu tiên cho mặt đất. Dòng người hối hả quay trở về nhà. Ở bên lối vỉa hè, dưới chân những cột đèn màu đen tỏa ánh sáng vàng là hai bóng người an tĩnh đổ dọc.
Jiyoon cùng Christian vừa từ Hwang thị trở về, nét mặt cô toát đầy vẻ nặng nề mệt mỏi. Cuối ngày rồi, buổi chiều tà khiến tâm trạng người ta cũng xám xịt thê thảm. Ngày nào cũng vậy cả, Christian cùng cô đi bộ ở lối đi này. Anh cùng cô đến công ty thuyết phục ba mẹ.
"Anh này, nếu như ba mẹ em không đồng ý cho hai chúng ta thì sao? Anh có bỏ em không?"
Jiyoon vừa hỏi, vừa cúi gằm nhìn bước chân chậm chạp nặng nề của chính mình.
"Thuyết phục mãi rồi cũng sẽ được thôi. Ngày nào anh cũng sẽ đi với em." Christian mỉm cười, khoác tay lên vai cô, nhẹ nhàng kéo cô dựa vào ngực mình. Chậm rãi mà đi tiếp.
"Ba mẹ em từ trước đến nay luôn đòi hỏi ở anh rất nhiều thứ. Hai người họ thích có con rể giàu có, thích con rể có tiền đồ, có sản nghiệp. Cũng thích có thông gia tốt. Ba em hay làm khó anh như vậy, anh có cảm thấy mệt mỏi không?"
Christian tĩnh lặng nhìn cô. Hiếm khi thấy cô có vẻ rầu rĩ tiêu cực như hiện tại. Điều đó khiến Christian thực sự rất đau lòng. Anh gắng gượng bật cười. Mong rằng cô sẽ vì vậy mà vui vẻ.
"Có gì phải mệt chứ? Em sờ xem cơ của anh rất chắc, sức rất bền. Sẽ không bao giờ mệt mỏi."
Jiyoon ngước mắt nhìn người cao lớn hơn cười tự nhiên như vậy, tâm thức cũng đột ngột thở dài.
"Anh thật là con nít mà. Như thế còn có thể cười sao? Em nói thật đó, em rất sợ ba mẹ sẽ không chấp thuận. Anh nói xem có phải em ngốc lắm không?"
"Người yêu của anh rất thông minh. Cực kì tài giỏi."
"Nhưng mà ba mẹ không tin tưởng em. Họ nói em là con nít. Còn chưa biết quyết định cái gì đúng đắn. Christian, em thực sự rất muốn ở bên cạnh anh, rất muốn họ chấp nhận chúng ta."
Jiyoon cúi xuống, mái tóc dài che khuất hốc mắt phiếm hồng. Cô đột nhiên dừng lại, đôi chân như là không thể đi được nữa.
Anh đau lòng nhìn người phía trước, phát hiện bàn tay kia siết chặt lấy bàn tay mình, run rẩy đáng thương. Anh không thể nhìn thấy người phía trước khóc được. Anh sẽ đau chết mất.
Christian ôm Jiyoon vào lồng ngực, dịu dàng vuốt vuốt lưng dỗ dành.
"Anh sẽ rất giận bản thân nếu như khiến em khóc. Em phải tin ở anh, anh nhất định sẽ khiến ba mẹ em hài lòng. Anh sẽ giàu có, sẽ có sản nghiệp, sẽ có gia cảnh thật tốt. Phải tin anh."
Jiyoon rốt cuộc lau sạch nước mắt lên ngực áo người yêu. Quyết định không rơi nước mắt nữa. Cô thực sự không muốn khiến anh phải đau lòng vì mình. Vòng tay cô khẽ nắm lấy vạt áo Christian, chóp mũi cọ cọ lên hương thơm dễ chịu của vải vóc. Jiyoon bĩu môi luyến tiếc.
"Ước gì ba mẹ có thể nhìn thấy anh chu đáo vì em nhiều như thế nào."Lúc này, Christian cũng khẽ bật cười."Anh cũng muốn ước, ước gì hai bác có thể biết được anh yêu con gái của họ ra sao.""Anh yêu em không?" Jiyoon ngẩng đầu nhìn anh. Lập tức bị người đối diện trợn mắt điểm một phát vào trán."Lại hỏi ngốc rồi. Anh vừa nói đấy thôi.""Nhưng em muốn nghe lại."Christian cự tuyệt."Không. Quân tử thì không lặp lại lời đã nói.""Ai cho anh là quân tử? Quân tử là cái gì? Anh là Chít Chít của em." Jiyoon giận dỗi vô lực nhéo vào cánh tay anh một phát."Thôi được rồi. Anh yêu em, được chưa?!"Jiyoon mỉm cười thật rạng rỡ. Vui vẻ trèo lên lưng anh."Cõng em về nha Chít Chít!""Được rồi!"Dọc đường đi, Jiyoon không ngừng ở bên tai anh nói hết chuyện này đến chuyện khác. Hỏi anh tại sao hồi đó thích mình. Hỏi anh ngày đó không có mình bên cạnh có đi mê đắm cô gái nào khác hay không. Rất nhiều điều và những câu trả lời của anh khiến cô thực sự vui vẻ. Ở bên Christian khiến cô nhẹ nhõm lắm. Anh sẵn sàng trở thành một đứa con nít để cô cười, sẵn sàng tỏ ra ngốc nghếch hơn để cô có được cảm giác chiến thắng, cũng sẵn sàng lắng nghe và trả lời mọi câu hỏi, mọi yêu cầu. Nhịp tim thật bình ổn. Bình ổn như màu ráng chiều hoàng hôn áp lên quang cảnh của phố xá, bình ổn như cảm giác có người yêu thương bên cạnh. Bình ổn như tấm lưng phía trước.***Mấy tuần sau đó, mọi việc bình thường diễn ra. Nhưng mà cũng phải kể đến tiến triển nhiều hơn trước. Namjoon cùng Jimin dạo này khá hòa thuận, không có hay tranh cãi. Jimin đặc biệt ngoan ngõan, nhu thuận hơn trước. Bớt nóng nảy, bớt cứng đầu, cũng bớt nói dối đi nhiều rồi. Dám thừa nhận bản thân cũng có tình cảm với người kia. Nhưng bất quá chỉ là chưa dám thể hiện ra bên ngoài.Jiyoon với Christian trước mắt đã thuyết phục được bà Hwang. Có thể nói đã nắm được năm mươi phần trăm chiến thắng. Chỉ còn mỗi mình ông Hwang. Nhưng bất quá chỉ cần chờ đến lúc Christian thi xong thế vận hội ở Bắc Mỹ thì của cải vật chất cũng không thành vấn đề. Đến lúc đó Jiyoon nhất định đem mấy tấm huy chương danh giá của anh đến cho ba cô tâm phục khẩu phục.Lại nói đến việc chính, việc tiến triển nhiều nhất gần đây chính là việc của Taehyung cùng Jungkook. Bọn họ chính là đang trong quá trình chuẩn bị cho hôn lễ rồi. Nói nhanh cũng có nhanh. Nhưng cứ thử nhìn lại quá khứ mà xem, bọn họ chờ đợi nhau 6 năm rồi. Bây giờ kết hôn, coi như viên mãn.Buổi sáng cả hai ở nhà ăn sáng cùng mẹ