Chuyện Giang Bình- cung nữ thân cận của Nhan hoàng hậu bị tạt nước ở Ngọc Tâm cung, và cả việc Nhan hoàng hậu đem tặng vải trắng Yên Bình Quốc cho Thục phi lan truyền hết cả Lăng Thiên thành, làm cho ai cũng cười nhạo Nhan Tuyết Nhi.
- Tỷ tỷ, ả Nhan hoàng hậu đó thật đúng làm người ta mở mang tầm mắt.
Đường đường là hoàng hậu của Lăng Thiên Quốc lại đi cúi đầu trước Thục phi.
Hạ phi cười khẩy, lúc này đang nói chuyện phiếm với Ninh phi.
~Ha, đúng là ta nhìn không ra hoàng hậu tỷ tỷ lại “thông minh” như vậy.
Hahahaa…..
- Ninh tỷ, tỷ nói xem Thục phi đó thật cao tay.
Lúc mới mở cửa cung đã hạ nhục Nhan hoàng hậu ngay tại lễ mừng thọ của thái hậu, chỉ vài ngày sau tạt nước cung nữ của ả ta, lại còn vạch mặt vụ quà này của Nhan Tuyết Nhi, không biết sau này còn có trò gì cho chúng ta xem nữa…
~Đúng vậy, tỷ tỷ lại thấy chúng ta bao nhiêu năm nhẫn nhịn như vậy, cũng nên có chút gì đó chứ nhỉ??
- Ý tỷ tỷ là….
Trương Ninh đưa tay ra ý: “Suỵt”.
Hạ phi nhanh chóng hiểu ý…
~Bây giờ, chưa phải là lúc nên hạ Nhan Tuyết Nhi, mà ý tỷ tỷ lại muốn phò trợ Thục phi, còn muội thế nào?
- Chỉ sợ rằng Thục phi không muốn, nếu nàng ấy muốn, muội nhất định tận tâm với nàng ấy.
Những việc Nhan Tuyết Nhi làm cho muội và tỷ tỷ, chúng ta nhất định phải trả đủ.
~Đúng vậy, cả đời này ta không thể có con, cũng nhờ ơn đức của ả.
Hiện tại, Giang tần đang được sủng ái nhất nhưng lâu rồi vẫn chưa có tin, hai vị quí nhân và thường tại thì hoàng thượng không để vào mắt, Nhan hoàng hậu thì lâu rồi hoàng thượng cũng không gặp ả, nghe nói gần đây có gặp đại hoàng tử, nhưng là gặp ở Dưỡng Tâm Điện, Nghi phi thì bí bí ẩn ẩn ta không thể biết được….
Hạ phi tiếp lời:
- Tần vị hiện chỉ có Trúc tần đã có nhị hoàng tử nhờ năm xưa Thục phi bảo vệ nhưng hoàng thượng cũng không hứng thú với nàng ấy lắm, hai vị tần còn lại cũng không khả thi, nhất định đã bị Nhan hoàng hậu tính kế như ta với tỷ.
~Hừm...Hiện tại, tình trạng của muội như thế nào?
- Thái y nói cơ thể muội chỉ cần chờ thêm một năm nữa là có thể có thai lại bình thường.
~Tốt lắm, nhất định ta phải cho ả Nhan hoàng hậu biết, hậu cung này không phải Nhan phủ của ả, mà ả muốn làm gì thì làm.….
======
- Hoàng thượng, người có vẻ mệt mỏi, hay người tạm dừng lại ra ngoài dạo một chút đi.
Đường công công nói.
_Được, mấy ngày nay chuyện của Nhan hoàng hậu thật làm ta nhức đầu, không ngờ Nhan Tuyết Nhi lại hành động thiếu suy nghĩ như vậy.
Còn Ngân Thục cũng thật không nể nang gì ai.
Đi, Kỳ Phong, Đường công công đi dạo với ta, còn các ngươi đừng theo ta nữa.
Nói rồi, một đám cung nữ thái giám lui xuống, chỉ còn Kỷ Phong và Đường công công.
Bao nhiêu năm rồi, Lăng Nhất Thiên hắn cũng chưa từng đi dạo hết cái Lăng Thiên Thành to lớn này, hôm nay phải đi hết một phen mới được.
Đi được một lúc, hắn ta cảm thấy hình như có một con đường rất lạ, trước đây hắn hình như chưa từng đi qua, nhìn con đường đó rất mát mẻ.
_Đường công công, con đường đó dẫn đi đâu.Đường công công và Kỳ Phong nghe hoàng thượng hỏi cũng thật sa mạc lời.
Hoàng thượng không quan tâm Thục phi cũng thôi đi, ngay cả đường đến cung cả nàng ấy cũng không biết.
-Bẩm hoàng thượng, đường đó dẫn đến Ngọc Tâm cung, cung của Thục phi nương nương.
_Ồ, vậy sao? Nói mới nhớ ta cũng chưa từng đến Ngọc Tâm cung bao giờ, bây giờ đi đi, đến xem nàng ta sống ra sao