Lý Quân Khuê bình tĩnh “hỏi chuyện” Tiểu Lục trước, trực tiếp bỏ qua Nghi phi…
- Tiểu Lục, ngươi..
nói cho ta xem, lúc nãy ngươi cố ý chuyển cái cây này ra ngoài để làm gì?
Tiểu Lục bị dọa nãy giờ đã đủ xanh mặt, nhưng với bản lĩnh lâu ngày đi với Nghi phi nên cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, trả lời:
- Bẩm hoàng thượng, thái hậu, nô tì tuân lệnh của Nghi phi chuyển cái chậu cây này làm quà tặng sanh thần cho… cho….
Nhận biết mình đã lỡ lời, nên Tiểu Lục cũng bắt đầu ấp úng…
Nghi phi cũng nhận ra có gì đó không ổn trong lời nói của Tiểu Lục nhưng cũng bình tĩnh nhìn Tiểu Lục và mọi người…
Hoàng thượng thì thấy Tiểu Lục ấp a ấp úng nãy giờ không chịu nói, mất kiên nhẫn hỏi:
- Rốt cuộc là sanh thần của ai?
Ninh phi bây giờ chêm vào câu nói:
- Nghi phi tặng sanh thần cho ai nhỉ? Phụ thân và gia tộc thì đã diệt vong, mẫu thân mất từ sớm… có lí nào????
Câu nói của Ninh phi tuy bỏ lỡ nữa chừng nhưng hàm ý thì đã giải quyết hết tất cả nghi vấn nãy giờ của mọi người, tiện thể gây thêm chút sóng gió cho Nghi phi.
Mặc dù, trước đây, Nghi phi chưa có thù oán gì Ninh phi cô nhưng nếu Lý Quân Khuê đã dẫn Nghi phi cô ta đến đây thì chắc chắn không phải cô ta có điều tốt lành gì, tuy vẫn chưa hiểu ra vấn đề sâu xa nhưng Ninh phi vẫn chọn cách tin tưởng tuyệt đối với Lý Quân Khuê…
Lăng Nhất Thiên nghe Ninh phi nói thì chợt hiểu ra ngay vấn đề… Nhưng vẫn chờ xem Lý Quân Khuê nói cái gì…
- Sao..
Không mau nói lí do ta nghe xem nào? Hay là..
Nghi phi muội muội nói đi…
Nghi phi nghe Lý Quân Khuê gọi tên thì giật mình, hơi hoảng hốt..
Nhưng kinh nghiệm làm mặt lạnh, mặc sự đời bao năm qua, nên trên gương mặt của Nghi phi vẫn chưa có dấu hiệu gì gọi là run sợ…
- Thần thiếp muốn tặng cho một a di ngày xưa thân thiết với mẫu thân ruột của thần thiếp…
Sở dĩ cô ta chờ hai tháng sau mới ra tay, một phần vì đề phòng ngày này… Cô cố ý chọn ngày gần đến sanh thần của một a di ngày xưa cũng gọi là có quan hệ qua lại với mẫu thân ruột để lấy lí do…
Lăng Nhất Thiên nghe xong lí do của Nghi phi, nghe cũng hợp lí… nhưng vẫn có gì đó cấn cấn ở đây nên im lặng chờ xem diễn biến …
- Đến giờ, cô nghĩ cô có thể lừa được tất cả mọi người hay sao? Đừng có mà làm ốc mượn vỏ nữa, chui ra đi… Cái vỏ Nhan Tuyết Nhi chết rồi, không thể làm cái vỏ cho cô nữa được đâu…
Nghe Lý Quân Khuê nói xong, mọi người hơi hoang mang, cứ như trên trời mới rớt xuống vậy đó..
Nghe nãy giờ mà