Nghi phi nãy giờ nghe Lý Quân Khuê nói thì biết mọi chuyện đã bị bại lộ, im như thóc, không dám nửa lời minh bạch… Lòng cô nãy giờ chỉ thầm cầu mong một chuyện Lý Quân Khuê đừng biết nhưng….
Lý Quân Khuê thấy Lăng Nhất Thương chạy đi, cũng chỉ biết thở dài, không dám đuổi theo an ủi, cơ bản thì bây giờ việc cần làm là cho đại hoàng tử một không gian yên tĩnh, để Nhất Thương bình tâm lại, dù gì cũng chỉ mới mấy tuổi đầu mà thôi,… Quan trọng nhất bây giờ là thái độ của Lăng Nhất Thiên kìa.
Lăng Nhất Thiên, thái hậu, Ninh phi và tất cả các phi tử hậu cung khác mặc dù đã chuẩn bị tinh thần cho một câu chuyện bất ngờ nhưng… chuyện này đúng là như một tia sét đánh vậy đó..
Không ai muốn nghe cũng chẳng ai muốn tin chuyện này là sự thật… Nhưng trên đời này, có chuyện gì mà không thể xảy ra…
Thái hậu thất thần, Ninh phi thì bất ngờ bị ngớ người, nhất thời cả hai người này không thể mở miệng nói thêm cái gì…
Trái cam đang lột dở trên tay Lăng Nhất Thiên cũng bị bóp nát từ lúc nào, y hệt như cái cách là Nhan Tuyết Nhi đã cho hắn đội mũ xanh gần chục năm qua..
Nếu..
Nếu như Lý Quân Khuê không phát hiện được… thì chắc chắn, hắn cũng không tài nào biết được câu chuyện động trời như vậy.
Phải mất tầm vài phút để Lăng Nhất Thiên lấy lại tinh thần…
- Có thật không?
Hắn hỏi lại.
Mặc dù biết, Lý Quân Khuê không phải là người ăn gian nói dối, cũng biết rằng chuyện này không thể đem ra để nói đùa…
- Thật..
Trong các lá thư mà ta giải..
Có một lá nói rằng: “Nhan Tuyết Nhi, nếu như cô giở trò uy hiếp ta thì câu chuyện ngươi mấy năm trước, trước cả lúc ngươi gả cho hoàng thượng, ngươi đã dan díu với Bình thái y mang thai, sau đó dàn dựng hiện trường giả để đổ lên người hoàng thượng.
Tội nghiệp cho hoàng thượng, bao nhiêu năm nuôi con khôn lớn, mà không biết là nuôi con của người khác…”
Nghi phi nghe đến đây thì sụp đổ hoàn toàn.
Mặc dù, câu chuyện này là tội lỗi của Nhan Tuyết Nhi, nhưng cô cũng có một phần gọi là bao che, thêm những câu chuyện đứng phía sau xúi giục Nhan Tuyết Nhi mưu hại hoàng tự, chỉ sợ thần chết cũng đã xách lưỡi hái bắt đầu đi đến chỗ của cô rồi…
Lăng Nhất Thiên á khẩu.
Hậu cung nghe xong vô cùng bất ngờ, quay sang nhìn Nghi phi, nhưng không ai có gan dám nửa lời bàn tán….
Thái hậu cũng là người đầu tiên thoát khỏi sự “đứng hình mất năm giây”…
- Không ngờ, ả Nhan Tuyết Nhi dám làm những chuyện như vậy… Lăng Nhất Thiên, con thấy chưa… hoàng ngạch nương nói đâu trúng đó… sáng mắt chưa… Khi xưa ngu ngốc bị ả ta gài bẫy, cãi lời của ta..
bây giờ, ta mới xé được bộ mặt giả tạo của ả ra..
Không uổng công bấy lâu nay ta không cho phép nó gọi là ba tiếng “hoàng ngạch nương”, làm ô uế thanh danh hoàng tộc Lăng Thiên Quốc..
Thực nhục nhã….
Lăng Nhất Thiên bây giờ hối hận vô cùng, nhưng nhất thời vẫn không nói gì….
Ninh phi lúc này lại nghĩ ngay đến chuyện khác:
- Vậy… vậy..
đại hoàng tử… đại hoàng tử….
Thấy Ninh phi ấp úng như vậy thì ai cũng