Đảo Bán Nguyệt.
Nơi đây chính là một hòn đảo nằm cách đảo Thần Long mấy ngàn vạn dặm.
Mà giờ khắc này, hai vị sơn chủ của Ngô Đồng sơn và một đám Phượng Hoàng đang chiếm cứ nơi đây, chật vật chống cự lại sự của tiến công đảo Thần Long.
"Đáng chết, đáng chết!"
Nơi nào đó trên hòn đảo.
Sắc mặt Phượng sơn chủ vô cùng khó coi: "Không nghĩ tới vậy mà đảo Thần Long lại từ bỏ tôn nghiêm của Thần Thú, quy phục Chí Tôn Yêu Đình, đổi lấy sự tương trợ của Yêu Đình, đáng chết, đáng chết, là ta quá coi trọng Kim Long chủ.
"
Thần Thú tự cho mình siêu phàm, sẽ rất ít chủ động thần phục với những người khác hoặc thế lực khác, nhiều nhất cũng chỉ là liên minh, nhưng lần này, vậy mà đảo Thần Long lại thần phục với Chí Tôn Yêu Đình, chuyện này khiến cho Phượng sơn chủ trở tay không kịp.
Hiện tại, đảo Thần Long và Chí Tôn Yêu Đình hợp lực, ý đồ một lần hành động chiếm đoạt Ngô Đồng sơn, ý định muốn chiếm đoạt đảo Thần Long của Phượng sơn chủ hoàn toàn thất bại, không chỉ có như thế, thậm chí có thể bọn họ còn phải trả giá bằng mạng sống của mình.
"Thanh Phong đâu? Ngô Đồng sơn ta có cơ hội chuyển mình không?"
Phượng sơn chủ nới với Hoàng sơn chủ ở bên cạnh.
Thanh Phong, con Thanh Loan duy nhất ở Ngô Đồng sơn, có năng lực suy diễn thiên cơ, mà nay Ngô Đồng sơn lại lâm vào đại nguy cơ trước đó chưa từng có, nàng đã tiên đoán, Ngô Đồng sơn sẽ có một cơ hội chuyển mình.
Nhưng bây giờ, bọn họ bị vây quanh ở đảo Bán Nguyệt, hết sức chèo chống, mắt thấy toàn bộ đều sắp xong đời, nhưng cơ hội chuyển mình đến nay vẫn chưa từng xuất hiện.
"Thanh Phong nói Ngô Đồng sơn có cơ hội chuyển mình, nhưng cơ hội chuyển mình này khi nào mới tới thậm chí là có tới hay không, cũng không nằm trong khống chế của nàng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"
Hoàng sơn chủ nói ra.
Lúc này.
Nơi xa, một tiếng hoang kêu to rõ phóng lên tận trời.
Hoàng Hỏa màu vàng đỏ tràn ngập chân trời.
Sắc mặt Phượng sơn chủ hơi đổi một chút, bên trong tiếng hoang kêu này, quả thật hắn cảm nhận được một luồng áp chế có nguồn gốc từ huyết mạch.
"Loại cảm giác này, là Hoàng Hồng, nàng tới.
"
Hoàng sơn chủ có chút ngoài ý muốn, hai mắt lập tức tỏa sáng: "Chẳng lẽ cơ hội chuyển mình mà Thanh Phong nói chính là nàng sao?"
Sở Hồng mang theo vài con Phượng Hoàng nàng cứu được bay thẳng đến đảo Bán Nguyệt, trên đường gặp sự vây giết của tu sĩ Chí Tôn Yêu Đình.
Mà bên trong đảo Bán Nguyệt, Hoàng sơn chủ thấy thế, tranh thủ thời gian dẫn người tiến về cứu viện, đợi nàng đi vào chiến trường, vừa lúc nhìn tháy Sở Hồng thúc giục Hoàng Hỏa thiêu đốt một vị Địa Tiên thành tro bụi, không khỏi chấn kinh.
"Nàng đã trưởng thành đến loại trình độ này sao? Thực lực này, khí tức này, là Thần Hoàng thuần huyết thức tỉnh huyết mạch lần thứ hai!"
Hoàng sơn chủ nỉ non nói.
Nội tâm của nàng cũng có chút mê mang, lúc trước Ngô Đồng sơn chính đã ép buộc Thần Hoàng thuần huyết này đến mức nàng phải bỏ đi, bọn họ đã làm những chuyện gì?
"Sơn chủ.
"
Sau khi Sở Hồng nhìn thấy Hoàng sơn chủ tới, ánh mắt có chút phức tạp.
Ngày xưa, khi ở Ngô Đồng sơn, Hoàng sơn chủ đối xử với nàng cũng không tệ, ít nhất là thật sự coi nàng là hoàng nữ mà bồi dưỡng.
Chuyện quan hệ thông gia phần lớn là do Phượng sơn chủ làm chủ.
Hoàng sơn chủ đã từng phản đối, đáng tiếc là không có ích lợi gì.
"Sở Hồng, đa tạ ngươi có thể tới giúp chúng ta.
"
Hoàng sơn chủ cảm kích nói ra.
"Không cần nhiều lời, Phượng sơn chủ đâu?"
"Đi thôi, ta mang ngươi tới gặp hắn.
"
Bên trong đảo Bán Nguyệt, Phượng sơn chủ gặp được Sở Hồng, hắn hừ nhẹ một tiếng nói ra: "Không nghĩ tới ngươi còn biết trở về.
"
Sắc mặt Sở Hồng có chút lạnh nhạt: "Dù sao Ngô Đồng sơn cũng có ân với ta, Sở Hồng ta không phải người biết ơn không báo, nhưng chuyện ngày xưa ngươi ép buộc ta kết hôn, ta cũng không hề quên.
"
"Sau trận chiến này, ta và Ngô Đồng sơn, sẽ không còn liên quan.
"
Phượng sơn chủ không cho nàng sắc mặt tốt, nàng cũng lười nói lời tốt lành với đối phương, lãng phí tình cảm.
"Ngươi, hồ ngôn loạn ngữ, ngươi là Thần Hoàng, sinh là người của Ngô Đồng sơn ta, chết cũng giống vậy, nếu là Thần Hoàng của Ngô Đồng sơn ta, xuất lực vì Ngô Đồng sơn ta chính là chuyện thiên kinh địa nghĩa.
"
Sắc mặt Phượng sơn chủ có chút khó coi nói.
Nghe đến đây, trên mặt Sở Hồng nhịn không được lộ ra một nụ cười giễu cợt: "Ban đầu ở đảo Thần Long, là chính miệng ngươi nói sẽ không để ta tiếp tục chân đến Ngô Đồng sơn nửa bước, hiện tại lại trở thành ta xuất lực vì Ngô Đồng sơn là chuyện thiên kinh địa nghĩa, Phượng sơn chủ, ngươi không cảm thấy buồn cười chứ?"
"Được rồi, phu quân, Sở Hồng nàng đến đây trợ giúp chúng ta, là có lòng tốt, ngươi bớt tranh cãi đi.
"
Ở bên cạnh, Hoàng sơn chủ thất một Phượng một Hoàng đối chọi gay gắt, liền vội vàng tiến lên tìm cách giảng hòa.
Phượng sơn chủ hừ lạnh một tiếng cũng không nói thêm gì nữa.
Mà cách đó không xa, Thanh Phong đi tới, tìm Sở Hồng, kéo nàng đến bên