"Cho nên, ngươi đang cầu xin ta sao?"
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
"Đúng."
Hoàng sơn chủ hít sâu một hơi, gật đầu.
Thân là Thần Thú, vậy mà nàng lại cầu xin một nhân loại? Loại chuyện này, nếu là trước kia thì nàng sẽ không thể tượng tượng ra được.
Nhưng bây giờ, nàng cầu xin, còn cầu xin đến cam tâm tình nguyện.
Bởi vì nàng hết sức tất cả, hiện tại, sau cuộc chiến này, Ngô Đồng sơn cực kỳ yếu ớt, căn cơ không còn nổi một phần.
Ngay cả nàng cũng bị trọng thương, ít nhất trong ngàn năm sẽ không cách nào phát huy toàn lực, mà chuyện này là một đả kích trí mạng với Ngô Đồng sơn, sẽ khiến cho Ngô Đồng sơn bị các đại thế lực còn lại ngấp nghé.
Thần Thú, từ xưa đến nay có sức hấp dẫn rất mạnh đối với tu sĩ, thú huyết luyện đan chế phù, xương thú da lông lấy ra luyện khí, nếu có thể bắt được một con Thần Thú làm thú cưỡi, đó là chuyện cực kỳ có mặt mũi.
Cho nên, hiện tại Ngô Đồng sơn cần nhanh chóng có một cường giả đủ để chấn nhiếp tứ phương đến trấn giữ, đến chấn nhiếp những người trong lòng có quỷ với Thần Thú.
Đây cũng là nguyên nhân nàng muốn để Sở Hồng trở về Ngô Đồng sơn, ngoại trừ nhìn trúng thiên phú, tiềm lực của Sở Hồng, hơn hết, ở sau lưng của nàng có Sở Cuồng Nhân, có hắn ở đây, ai còn dám ngấp nghé Ngô Đồng sơn?
"Để Tiểu Hồng về Ngô Đồng sơn, việc này ta không làm chủ được, Tiểu Hồng, cái nhìn của ngươi thế nào?" Sở Cuồng Nhân nhìn về phía Sở Hồng nói ra.
Hắn giao quyền quyết định việc này cho chính nàng.
"Ta muốn ở chung một chỗ với ca ca."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sở Hồng gần như không có chút do dự nào.
"Ừm, ngươi nghe thấy chưa."
"Sở Hồng, bên trong Ngô Đồng sơn có một bộ bí điển được lưu truyền từ thời kỳ Tiên Cổ tới nay, thích hợp cho Thần Hoàng thuần huyết tu hành, hiện nay Thanh Lan Tiên giới ngoại trừ ngươi, không có người nào thích hợp có được quyển bí điển này."
Sở Hồng nghe được chuyện này, có chút động lòng.
Quả thật nàng đang thiếu một bộ công pháp để Thần Hoàng tu hành, khi ở núi Thần Hoàng, nàng vẫn luôn thức tỉnh huyết mạch, ngược lại đã quyên mất chuyện này.
"Mặt khác, sau khi ngươi trở lại, chúng ta sẽ không ở ép buộc ngươi làm chuyện ngươi không đồng ý, ngươi cũng có thể tự do hành động."
Hoàng sơn chủ thấy Sở Hồng có chút động lòng, tiếp tục nói.
Tự do hành động?
Cái này có khác gì không trở về?
Sở Hồng trừng mắt.
Bên cạnh, trong mắt Sở Cuồng Nhân lướt qua tia dị sắc, hắn đã đoán ra ý định của Hoàng sơn chủ.
Muốn dùng tên tuổi của hắn để bảo vệ Ngô Đồng sơn sao?
Thú vị.
"Chuyện này.
.
."
Trong lúc nhất thời, Sở Hồng có chút không quyết định chắc chắn được.
Sở Cuồng Nhân thấy thế, thản nhiên nói: "Đi đến Ngô Đồng sơn trước đã."
Nghe được lời này, hai mắt Hoàng sơn chủ tỏa sáng.
Ý tứ trong lời này là.
.
.
Có hi vọng!
"Được."
Hoàng sơn chủ được Hoàng Ánh Hồng, Thanh Phong nâng đỡ, chuẩn bị trở về Ngô Đồng sơn, mà những người đầu hàng trước đó cũng ào ào chạy trở về.
Hoàng sơn chủ cũng không có cự tuyệt những người này, dù sao, hiện tại nguyên khí của Ngô Đồng sơn đại thương, cần phải có người xây dựng lại.
Đương nhiên, nàng âm thầm ghi nhớ những người này ở trong lòng, sau này chắc chắn sẽ không là ủy thác trách nhiệm quan trọng.
...
Ngô Đồng sơn.
Bọn người Hoàng sơn chủ trở về, nhìn Ngô Đồng sơn quen thuộc trước mắt, mọi người đều có loại cảm giác dường như đã trải qua mấy đời.
Đại chiến Long Hoàng, bọn họ mất đi rất nhiều.
Thậm chí bọn họ còn cho rằng mình không thể về được.
"Trở về thật tốt."
Có người nhịn không được cảm khái nói.
Mọi người chấn chỉnh lại một chút.
Sau đó, Hoàng sơn chủ lập tức dẫn Sở Hồng, Sở Cuồng Nhân đi tới bên trong một hang động, trong hang động ẩn chứa rất nhiều hỏa năng, một khi tới gần tu sĩ tầm thường, thậm chí sẽ bị đốt thành tro bụi.
Chỉ có Phượng Hoàng là Thần Thú thuộc tính Hỏa mới có thể bình yên vô sự, mà Sở Cuồng Nhân có Hồng Liên Hoàng Hỏa, chút hỏa năng ấy với hắn mà nói tất nhiên cũng không có bất cứ vấn đề gì, không hề khác một luồng gió mát.
Bọn họ đi vào hang động, trong lòng đất phun ra dung nham nóng rực.
"Nơi này là địa mạch giao hội lớn nhất của Ngô Đồng sơn, chỉ có các đời sơn chủ mới có thể tiến vào nơi này tu hành."
Hoàng sơn chủ nói, mang theo Sở Cuồng Nhân, Sở Hồng đi tới chỗ sâu nhất trong hang động, ở nơi đó, có một khối bia đá màu đỏ.
Trên tấm bia đá khắc vô số kinh văn huyền diệu.
"Há, đây chính là bí điểnmà ngươi nói?"
"Đúng vậy."
Sở Cuồng Nhân nhìn văn bia, Toàn Tri Chi Linh Tiểu Ái khởi động, dưới sự phân tích của hắn, lai lịch của bia đá và văn bia đều được tra rõ.
"Cửu Biến Niết Bàn Kinh!"
Sở Cuồng Nhân đọc lên tên của bí điển này.
Mà Sở Hồng cũng nhịn không được đi lên, đưa tay đặt ở trên tấm bia đá, chỉ thấy bia đá chấn động, lại bắt đầu hưởng ứng với huyết mạch của Sở Hồng, vô số kinh văn huyền diệu tràn vào trong đầu của nàng.
Sở Hồng lập tức ngồi xếp bằng, tiếp nhận