Ngọn núi có chữ chiến.
Hai người Sở Cuồng Nhân, Diệp Trúc cách xa nhau mấy trăm trượng, đang ở trạng thái giằng co.
Khí tức của hai người lưu chuyển, điên cuồng va chạm, giương cung bạt kiếm!
Không phát động chiêu thức, chỉ có uy áp vô hình mà đã khiến cho hư không có cảm giác vặn vẹo.
"Cường giả tối cao trong thế hệ trẻ tuổi ở Tam Thanh Đạo Môn, quả thật sáng giá hơn đám Hồ Kình không ít.
" Sở Cuồng Nhân lạnh nhạt nói.
"Ta đã đột phá Thiên Tiên, dùng cảnh giới Thiên Tiên chiến với cảnh giới Địa Tiên, chuyện này không công bằng, ta sẽ hạn chế tu vi của mình.
"
Diệp Trúc từ tốn nói.
Hắn có sự kiêu ngạo của chính mình, lấy mạnh hiếp yếu, hắn không muốn làm.
Mà Sở Cuồng Nhân nghe vậy, nhịn không được khẽ cười một tiếng: "Đây là lần đầu tiên ta nghe người khác nói muốn nhường ta, xin khuyên một câu, xuất thủ toàn lực, nếu không, ngươi không kiên trì được mấy chiêu đâu.
"
"Há, ngược lại ta thật sự muốn thử một chút.
"
Lời nói của Sở Cuồng Nhân, lại khơi dậy sự kiêu ngạo của Diệp Trúc.
Hắn cầm gậy trúc trong tay, kiếm khí sắc bén lưu chuyển.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sở Cuồng Nhân ngưng tụ kiếm chỉ, thiên ý hóa kiếm ý, kiếm ý hóa thành uy áp kiếm khí vô biên vô tận, bao phủ phong vân, uy áp tứ phương!
"Chiến!"
Diệp Trúc quát lạnh một tiếng, trên đỉnh núi có chữ chiến, vang lên âm thanh chiến đấu!
Chỉ thấy hắn vung gậy trúc trong tay lên, kiếm khí sắc bén như bão, trong nháy mắt đã lướt đến trước người Sở Cuồng Nhân.
Hắn sử dụng, là trình độ Địa Tiên cửu phẩm.
Mà Sở Cuồng Nhân thấy thế, chập chỉ thành kiếm, Thiên Ý Như Kiếm, một đạo kiếm quang màu tím gào thét, đánh nát kiếm khí của Diệp Trúc!
Hai luồng kiếm khí va chạm, kiếm khí tung bay, bốn phía trên mặt đất khắc từng đạo từng đạo kiếm ngân, cả ngọn núi có chữ chiến vì thế mà chấn động.
Nơi xa, Thanh Linh đạo nhân đưa tay đánh ra một đạo ấn quyết, rơi vào bên trong ngọn núi có chữ chiến, ổn định ngọn núi này.
Nếu không, đừng nói ngọn núi này, sơn mạch ở phương viên trăm triệu dặm chỉ sợ đều vì trận chiến của hai người này mà bị phá nát.
Bên trong kiếm khí trùng kích, trong nháy mắt, hai bóng người tới gần nhau.
Một xanh, một trắng.
Một người cầm gậy trúc, một người chập chỉ thành kiếm!
Trong nháy mắt, gậy trúc nhọn và kiếm chỉ phát sinh va chạm!
Ầm! !
Kiếm khí càng mạnh hơn lúc trước quét ngang.
Nhưng một màn kế tiếp, khiến cho mọi người vì vậy hoảng hốt.
Chỉ thấy sau khi hai người va chạm, Sở Cuồng Nhân đè ép Diệp Trúc, lực trùng kích cường đại đánh Diệp Trúc lui mấy chục trượng.
Sau đó, tiên nguyên trong cơ thể Sở Cuồng Nhân vận chuyển, đầu ngón tay có kiếm quang màu tím không ngừng bay ra, mỗi một đạo, đều mang theo uy áp huy hoàng!
Diệp Trúc vung gậy trúc trong tay, không ngừng đánh nát kiếm khí.
Nhưng tất cả mọi người cũng nhìn ra được, hắn bị áp chế! !
"Diệp Trúc sư huynh bị, bị áp chế rồi? !"
"Làm sao có thể!"
Mặt mũi các đệ tử Tam Thanh Đạo Môn tràn đầy vẻ không thể tin được.
Mà Thanh Linh đạo nhân thì lắc đầu: "Đứa nhỏ Diệp Trúc này cũng quá kiêu ngạo, không muốn dùng thực lực Thiên Tiên để chiến đấu.
"
Nói thì nói như thế, nhưng hai người cùng sử dụng tu vi Địa Tiên cửu phẩm đối chiến, Diệp Trúc bị áp chế đến mức độ này cũng là chuyện hắn không nghĩ đến.
Có thể thấy được chiến lực của Sở Cuồng Nhân khi ở cùng một cảnh giới kinh khủng đến mức nào.
Có thể xưng là vô địch!
"Ha ha, tốc độ phát triển của tiểu tử này, còn vượt xa tưởng tượng của ta.
" Khóe miệng Bắc Minh hơi vểnh, lộ ra vẻ vui mừng.
"Thiên Ý Như Kiếm!"
Sở Cuồng Nhân lại đưa tay chém ra một kiếm lần nữa, lần này, kiếm khí của hắn sắc bén hơn trước đó rất nhiều, mà trong đó còn lộ ra một luồng khí tức để cho tất cả đệ tử Tam Thanh Đạo Môn đều hết sức quen thuộc.
Khí tức này, giống y hệt Diệp Trúc.
"Cái này, đây là khí tức Thượng Thanh Linh Bảo Kinh!"
Có trưởng lão bỗng nhiên thay đổi sắc mặt.
Mà sắc mặt của Thanh Linh đạo nhân cũng vô cùng nghiêm túc: "Không chỉ là Thượng Thanh Linh Bảo Kinh, mà còn là Thượng Thanh Linh Bảo Kinh hoàn chỉnh nhất, không hề thiếu sót! So với Diệp Trúc, tiên nguyên Thượng Thanh của hắn còn tinh khiết hơn nhiều!"
Ở Tam Thanh Đạo Môn, ai trong số những người đứng đầu đều biết bí mật này.
Ba bộ tiên kinh căn bản nhất của Tam Thanh Đạo Môn, trong đó, truyền thừa của Thượng Thanh Linh Bảo Kinh, lại bị khiếm khuyết.
Tuy được các người đứng đầu đời sau bù đắp, vẫn có thể phát huy uy lực như cũ, nhưng uy lực đã không bằng Thượng Thanh Linh Bảo Kinh nguyên bản.
Mà Diệp Trúc tu hành, chính là Thượng Thanh Linh Bảo Kinh.
"Chuyện này sao có thể, Thượng Thanh Linh Bảo Kinh đã sớm xuất hiện khiến khuyết từ rất lâu, cho dù chúng ta có hợp nhất tất cả đạo môn ở mỗi Tàn Tiên giới cũng không có cách nào khôi phục Thượng Thanh Linh Bảo Kinh nguyên bản.
"
"Hắn, làm sao có thể có được nó? ?"
Các trưởng lão tràn đầy nghi hoặc không hiểu.
Nhưng trận chiến, vẫn còn tiếp tục.
Diệp Trúc ngăn cản kiếm khí mà Sở Cuồng Nhân chém tới lần nữa, nhưng kết quả còn thê thảm hơn trước, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, khóe miệng cũng nhịn không được tràn ra máu tươi, hiển nhiên là đã bị thương.
"Ta nói rồi, tốt nhất là ngươi thi triển toàn lực đi!"
Giọng điệu của Sở Cuồng Nhân lạnh nhạt nói ra, làm cho hắn