Ở sâu bên trong đại trạch Vân Mộng.
Sở Cuồng Nhân đang luyện hóa Từ Châu Đỉnh.
Một ngày này, rốt cục hắn cũng thành công luyện hóa Từ Châu Đỉnh, cộng thêm Thanh Châu Đỉnh, Ký Châu Đỉnh trước đó, trong tay hắn đã có ba Cửu Châu Đỉnh.
"Có lẽ sẽ có một ngày, ta thật sự có thể thu thập hết Cửu Châu Đỉnh, đến lúc đó khi Cửu Châu xuất hiện, còn ai dám tranh phong? !"
Khóe miệng Sở Cuồng Nhân hơi nhếch lên, trong lòng có chút chờ mong.
Khi hắn xuất quan, chúng nữ tử là Sở Hồng, Lam Vũ, tiểu hồ ly cũng tiến lên đón, mọi người dự định tiến về Côn Lôn bí giới.
"Côn Lôn sao.
.
."
"Ta hi vọng nó sẽ không khiến ta thất vọng."
Sở Cuồng Nhân chắp tay, nhìn về phía cột sáng màu trắng ở phía xa.
.
.
Một cột sáng nối liền trời đất.
Cột sáng này, chính là lối vào Côn Lôn bí giới.
Với sự xuất hiện của Côn Lôn bí giới, không ít tu sĩ đều đến nơi này khám phá.
Ở trong số đó không thiếu thiên kiêu, giới tử, vân vân của đạo thống các phương.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bên ngoài cột sáng, có không ít tu sĩ.
Nhưng điều khiến người ta bất ngờ chính là, những tu sĩ này lại tập hợp ở một chỗ, cũng không có một ai có ý tứ muốn tiến vào Côn Lôn để tìm tòi.
Mà người cầm đầu những tu sĩ này chính là một nam tử vóc người gầy gò, nhưng hai mắt giống như chim ưng.
Nam tử này tên là Huyết Cửu Nha, trong tay mang theo một Lang Nha Bổng, ở phía trên có những mũi nhọn nhô ra phía ngoài, trên mũi nhọn lóe ra hàn quang.
Hắn nhìn cột sáng, xùy cười một tiếng: "Thay vì cùng tiến vào Côn Lôn bí giới và tranh đoạt cơ duyên với nhiều giới tử như vậy, quyết đấu sinh tử, không bằng canh giữ ở bên ngoài nơi này, ôm cây đợi thỏ, săn tìm cơ duyên từ những người khác!"
Trước đây Huyết Cửu Nha dùng biện pháp này thu hoạch được không ít cơ duyên, từng bước một đi đến bây giờ, trở thành một giới tử.
Hiện tại, thậm chí hắn còn là con nuôi của cốc chủ Ác Tiên cốc tiếng tăm lừng lẫy nhất trong Tiên giới, không kém gì so với giới tử của đạo thống đỉnh phong kia.
"Lão đại, ngươi nhìn xem."
Lúc này, một tiểu đệ bên cạnh Huyết Cửu Nha nói ra.
Chỉ thấy một bóng người bạch y đi ra từ trong hư không, đi theo phía sau là hai nữ tử có khí chất không hề tầm thường và một con hồ ly.
Người tới, chính là bọn người Sở Cuồng Nhân.
Nhìn thấy người tới, trong mắt Huyết Cửu Nha lướt qua một tia dị thường: "Nam tử mặc áo trắng này khí tức không tầm thường, hình như ta đã nhìn thấy ở đâu rồi?"
Huyết Cửu Nha nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân, giống như đang suy tư điều gì, hắn từng thực hiện qua một số điều tra đối với các đại giới tử trong Tiên giới.
Dù sao, cướp bóc cũng phải nhìn người.
Nếu như đụng phải một người không nên đụng đến, vậy cũng không tốt.
Ngay sau đó, hai mắt của hắn tỏa sáng, nhớ tới thân phận của Sở Cuồng Nhân.
"Là hắn, thủ tịch thư viện, Quỷ Đế Phong Đô Sở Cuồng Nhân!"
Huyết Cửu Nha nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân, hai mắt hơi nheo lại.
Nhưng mà, dường như Sở Cuồng Nhân không có chú ý đến hắn, thậm chí ngay cả nhìn cũng chưa từng liếc qua một chút, quay người là lập tức đi vào cột sáng màu trắng.
Trong chớp mắt, Sở Cuồng Nhân và những người khác biến mất ở trong cột ánh sáng.
"Quỷ Đế Phong Đô, thật thú vị, nhưng cũng là một con cá lớn."
Huyết Cửu Nha liếm môi một cái: "Ngược lại, hi vọng ngươi đừng để ta thất vọng, ở bên trong Côn Lôn bí giới này, ngươi có thể tìm kiếm và thu hoạch càng nhiều cơ duyên, vậy thì ta mới có thể đoạt được càng nhiều hơn nữa! !"
.
.
Côn Lôn bí giới.
Vừa vào trong đó, Sở Cuồng Nhân đột nhiên cảm nhận được một luồng Tiên Linh khí vô cùng nồng đậm đập vào mặt, trong lòng một trận sảng khoái.
"Không hổ là Côn Lôn bí giới, linh khí vô cùng nồng nặc."
Sở Cuồng Nhân cười, nói.
Bên cạnh, Lam Vũ cau mày lại, nói: "Công tử, vừa rồi lúc chúng ta tiến vào, dường như bị người khác theo dõi."
"Không sao, một số tôm tép nhãi nhép thôi."
Sở Cuồng Nhân biết người mà Lam Vũ nói tới là Huyết Cửu Nha.
Tất nhiên hắn cũng chú ý tới ánh mắt của đối phương, loại ánh mắt kia giống như đang quan sát con mồi, làm sao có thể che giấu được hắn?
Thấy đối phương không tiến vào bí giới, mà lại thủ ở bên ngoài, không khó đoán ra ý nghĩ chân chính đối phương là gì.
Nhưng mà.
.
.
"Muốn ôm cây đợi thỏ, thế nhưng các ngươi làm sao biết được, kẻ tới là con thỏ hay là mãnh hổ đâu?" Khóe miệng Sở Cuồng Nhân khẽ nhếch lên.
Hắn nhìn bí giới trước mặt: "Thăm dò nơi đây trước đã."
.
.
Côn Lôn bí giới, ở một nơi nào đó.
Một đoàn người đang thăm dò bí giới.
Mà trong đó người cầm đầu, là người mặc bạch y, khuôn mặt kiên nghị.
Người này chính là giới tử Tào Vân của thư viện.
Người hắn dẫn theo cũng là một đám giới tử thư viện.
"Phù Sơn, Sở Cuồng Nhân kia thật sự có kinh tài tuyệt diễm như ngươi nói hay không?" Tào Vân đang hỏi Phù Sơn những chuyện liên quan tới Sở Cuồng Nhân.
Mà Phù Sơn gật đầu: "Tào Vân, tuy rằng ta biết rõ nói như vậy ngươi có thể sẽ không cao hứng, nhưng biểu hiện của thủ tịch hoàn toàn ở phía trên người."
"Có thể để các ngươi vui lòng phục tùng như thế, ta thật sự càng ngày càng cảm thấy hứng thú