Đám người Lam Vũ, Tào Vân đồng loạt hiện thân.
Thực lực mỗi người đều đạt tới cảnh giới Thiên Tiên, dao động khí tức khuếch tán mạnh mẽ, khiến mọi người ở đây khiếp sợ.
Cho dù là truyền nhân Thi Ma cũng không khỏi kinh ngạc.
Ánh mắt hắn lộ ra vẻ ngưng trọng.
“Không nghĩ tới chuyến hành trình đi tới Côn Luân bí giới lần này, lại có thể khiến thực lực của bọn người giới tử thư viện tăng mạnh đến mức độ này.
”
“Rốt cuộc bọn họ đã thu hoạch được bao nhiêu cơ duyên mới có thể làm cho tất cả mọi người tiến bộ tới trình độ Thiên Tiên, Sở Cuồng Nhân, thật muốn gặp một lần.
”
Truyền nhân Thi Ma biết rõ ràng, chúng giới tử của thư viện có được tiến bộ nhanh như vậy tất cả đều nhờ vào Sở Cuồng Nhân mang theo bọn họ ở thu hoạch cơ duyên ở bên trong bí giới.
Không nói đến những cái khác, cơ duyên ở bên trong Ngọc Hư cung cũng đủ để dọa người rồi.
Chưa cần nói đến chuyến hành trình đến Dao Trì sau đó.
“Bọn họ đều tiến bộ như vậy, còn Sở Cuồng Nhân thì sao? Tiến bộ của hắn lớn như thế nào?” Trong lòng truyền nhân Thi Ma âm thầm nghĩ đến.
Tiếp theo, hắn nhìn về phía Lam Vũ, phất phất tay: “Đi.
”
Mấy con cương thi bên cạnh hắn gào thét xông tới.
Thực lực của mấy con cương thi này rất mạnh mẽ, không phải thứ mà những con cương thi trước đó có thể so sánh, mỗi một con đều có chiến lực có thể so với Thiên Tiên.
“Vậy trước mắt hãy thử một chút thực lực của các ngươi đi.
”
Truyền nhân Thi Ma thầm nghĩ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ánh mắt Lam Vũ chợt lóe, tay cầm ánh Thiên Quang Thần Trượng xông đến, từng đạo ánh sáng Chiến Tiên Nguyên Hoành được tung ra, đánh về phía vài con cương thi.
Một bên khác.
Đám người Tào Vân cũng bày ra thực lực của mình, đánh vào trong đám cương thi.
Hiện giờ bọn họ đều là Thiên Tiên, hơn nữa ba người Tào Vân, Sở Hồng, Vương Trầm Thiên còn là Thiên Tiên tam phẩm.
Hoàng Hỏa, Kim Khoa Ngọc Luật Chương, Bá Vương Thiên Quân Ảnh, ba luồng sức mạnh được phóng thích, dao động năng lượng giết chết một lượng lớn cương thi khiến cho người ta sợ hãi.
“Có điểm không thích hợp lắm.
”
Tuy rằng tình hình chiến đấu bày ra có xu thế nghiêng về một phía.
Nhưng Tào Vân vẫn cảm nhận được một chút không thích hợp, Vương Trầm Thiên bên cạnh cũng cảm thấy vô cùng kỳ quái: “Chúng ta có nhiều Thiên Tiên như vậy, cho dù là truyền nhân Thi Ma cao cao tự đại cũng nên nhìn rõ thế cục này mới đúng.
”
“Trong tình huống bình thường, hẳn là phải dẫn đầu rút lui mới đúng, nhưng hắn lại không có, ngược lại càng kiên trì chiến đấu, chẳng lẽ hắn cho rằng chỉ dựa vào một mình bản thân là có thể đánh bại chúng ta sao?”
Tào Vân chớp mắt hai cái: “Sợ là có bẫy.
”
“Vậy phải làm sao bây giờ?”
“Cứu Triệu Phương Phỉ, trước tiên hãy rời đi, còn về món nợ này, về sau tính toán một chút cũng không muộn.
” Tào Vân muốn rời đi trước.
“Người trong thư viện, các ngươi có biết, Triệu Phương Phỉ mà hôm nay các ngươi tới cứu có bộ mặt như thế nào không?” Lúc này, truyền nhân Thi Ma mở miệng.
Lời hắn nói khiến sắc mặt Triệu Phương Phỉ hơi thay đổi.
“Nàng ta chính là truyền nhân Bách Mị nhất mạch của Ma Đạo!!”
“Ha, Bách Mị nhất mạch, tuyệt đỉnh lô đỉnh bên trong Ma Đạo, không phải các ngươi không biết đến chuyện này chứ.
”
“Đáng thương, các ngươi đều chẳng hay biết gì bị nàng ta lừa, cũng chỉ có đám ngốc tử các ngươi mới ngây ngốc tới cứu nàng ta như thế.
”
Truyền nhân Thi Ma cười ha ha, hết sức trào phúng.
Lúc này.
Một đạo bạch quang lóe qua!
Đó là một đạo tiên nguyên quang minh ngưng tụ mà thành trường mâu vô cùng tinh khiết, phía trên còn kéo theo một luồng chiến ý lạnh thấu xương.
“Không ổn rồi!”
Sắc mặt truyền nhân Thi Ma lập tức biến đổi.
Hắn đánh ra một quyền, từng luồng ma khí màu xám tĩnh mịch gào thét xông ra, phát sinh va chạm mãnh liệt với trường mâu kia.
Trường mâu nổ tung, năng lượng kinh khủng gần như bao phủ toàn bộ cánh tay hắn, khiến toàn bộ cánh tay hắn nổ tung, máu thịt be bét, gần như bị phá nát.
“Đáng chết, đáng chết!”
Truyền nhân Thi Ma nhìn về phía Lam Vũ cách đó không xa, mặt đầy oán độc.
Mấy con cương thi kia đều đã bị đối phương giải quyết, thân thể tàn khuyết không còn nguyên vẹn gục ngã trên mặt đất, thi khí mỏng manh đều tiêu tán.
Thực lực của Lam Vũ, nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn.
“Ngươi, quá ồn ào.
”
Giọng điệu của Lam Vũ lạnh băng.
“Cái gì truyền nhân Ma Đạo, Bách Mị nhất mạch, ta quản không được nhiều như vậy, ta chỉ biết, nàng là người của thư viện Bách Gia, giới tử của thư viện Mặc Tuyết, như vậy là đủ rồi.
” Vương Trầm Thiên cười ha ha nói.
Đám người Tào Vân cũng trưng ra bộ dạng chẳng thèm để tâm đến.
Thư viện có giới luật, thư viện Bách Gia, giáo dục không phân biệt, người bình thường gia nhập vào thư viện, đều là học sinh của thư viện, đương nhiên sẽ nâng đỡ lẫn nhau.
Thư viện không nhìn xa thân.
Tu sĩ của Ma Đạo, thư viện cũng có một ít, chỉ cần bọn họ không gây sự, không vi phạm giới luật của thư viện, như vậy tất cả đều dễ nói chuyện.
“Hừ, một đám gia hỏa không biết tốt xấu.
”
“Ngự hồn, mau ra đây, ta không thể giữ được chân bọn họ lâu đâu.
”
Truyền nhân Thi Ma hét lớn một tiếng.
Ngay lập tức.
Chỉ thấy từ bốn phía sơn cốc, từng cột sáng màu đen phóng lên tận trời.
Những cột sáng này va chạm với bầu trời, sương mù màu đen cuồn cuộn lan ra, bốn phía bị sương mù màu đen bao phủ, hình thành một kết giới đen nhánh.
Mọi người chỉ cảm