Khi nguyên một đám Lạc gia đệ tử bị tàn sát hầu như không còn, Sơn Quỷ thần tử hái gốc tiên dược trên ngọn núi.
Hắn nhìn tiên dược trong tay, trong mắt lộ ra một tia dị sắc: "Có gốc tiên dược này, cánh tay của ta nhất định có thể mọc lại một lần nữa."
Khi tu vi cảnh giới càng ngày càng cao, nếu tiên khu bị phá hư, độ khó khi khôi phục cũng sẽ tăng lên một mức tương ứng, cánh tay Sơn Quỷ thần tử chậm chạp không mọc trở lại, là bởi vì hắn luôn không tìm được tiên dược thích hợp, nhưng bây giờ, hắn có niềm tin trong khoảng thời gian ngắn khôi phục lại thời kỳ toàn thịnh.
"Trong khoảng thời gian này, trình độ nắm giữ của ta đối với Hỗn Độn Thần Ma Thể càng ngày càng khắc sâu, nếu khôi phục, sức chiến đấu của ta nhất định sẽ vượt xa trước kia."
Sơn Quỷ thần tử hưng phấn nói.
Sau đó, hắn nhìn thoáng qua phương hướng Lạc Nhạn rời đi, cười lạnh một tiếng: "Đồ vật ta muốn có được, chưa có thứ nào thoát được, Lạc Nhạn, ngươi trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của ta."
Lạc Ý Phong đứng ở một bên, không nói một lời, cánh tay khẽ run.
Dù sao, hắn vừa mới giết chết không ít đệ tử Lạc gia, những người kia, đều là tộc nhân hắn ở chung sớm chiều.
Cho dù hắn có tàn nhẫn, cũng không thể nói là hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
"Lạc Ý Phong, buông tinh thần hải của ngươi ra, ta sẽ hạ cấm chế với ngươi."
Sơn Quỷ thần tử lạnh nhạt nói.
"Dạ."
Lạc Ý Phong không dám chống lại.
Rất nhanh, hắn liền bị Sơn Quỷ thần tử hạ cấm chế, từ nay về sau, sinh tử chỉ ở trong một ý niệm của đối phương.
"Lạc gia các ngươi hết sức quen thuộc đối với Cửu Thiên Lưu Ly cảnh này, có được đầu mối gì đối với Huyền Nữ tông trong truyền thuyết sao?"
Sơn Quỷ thần tử nhàn nhạt hỏi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn lưu lại Lạc Ý Phong.
"Có nghi ngờ mấy nơi."
"Rất tốt."
Sơn Quỷ thần tử nhìn thoáng qua tiên dược trong tay, nói với Đông Quân thần tử: "Ta muốn bế quan luyện hóa tiên dược, các ngươi mang theo Lạc Ý Phong, đi tìm Huyền Nữ tông trước đi."
"Chia ra hành động, thế này cũng tốt."
"Chủ nhân, Lạc Nhạn thì sao?"
"Yên tâm, chỉ cần nàng còn ở Cửu Thiên Lưu Ly cảnh, thì nàng trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của ta."
Sơn Quỷ thần tử lạnh nhạt nói.
Một Lạc gia, hắn đều không để trong mắt, huống chi là Lạc Nhạn.
.
.
Vút!
Một đạo lưu quang nhanh chóng lướt qua sơn lâm.
Chính là Lạc Nhạn mới chạy thoát vừa rồi, mà giờ khắc này, nàng vô cùng chật vật.
Ầm!
Đầu nàng đụng vào một dãy núi, hộc một tiếng, trực tiếp thổ huyết, sắc mặt tái nhợt.
Vì trốn tới đây, nàng thi triển ra một kiếm đối với Đông Quân thần tử, mà kiếm quyết đó gần như ép khô tiên nguyên của nàng.
Vừa nghĩ tới tình cảnh đệ tử Lạc gia liên tiếp chết ở trước mặt mình, trong đôi mắt đẹp của Lạc Nhạn bắn ra lửa giận khó có thể ngăn chặn.
"Sơn Quỷ thần tử, Đông Quân thần tử, còn có.
.
.
Lạc Ý Phong! !"
"Lạc Nhạn ta ở chỗ này thề với ông trời, cho dù có đánh cược tất cả, có trả giá lớn đến đâu, cũng phải báo được mối thù này!"
Nàng hít sâu một hơi, dần dần bình tĩnh trở lại.
Nàng hết sức rõ ràng, với thực lực của mình hoàn toàn không phải đối thủ của Sơn Quỷ thần tử, mà Lạc gia, càng không được Tiên Đình để ở trong mắt.
Vừa nghĩ tới đó, trong lòng liền tuôn ra một sự không cam lòng thật sâu.
"Đúng rồi, Huyền Nữ tông!"
"Trong truyền thuyết, Huyền Nữ tông có bảo vật do Tây Vương Mẫu lưu lại, có lẽ, chỗ đó có đồ có thể trợ giúp ta báo thù, việc cấp bách, là tìm ra Huyền Nữ tông!"
Lạc Nhạn âm thầm nghĩ tới.
Sau đó, nàng điều chỉnh khí tức một phen, liền xuất phát tiến về mấy nơi có khả năng xuất hiện Huyền Nữ tông mà Lạc gia đã đánh dấu.
Bỗng nhiên, trên đường nàng thấy được hai bóng người.
Trong đó một bóng người áo trắng như tuyết, khí chất siêu phàm, trong lúc giơ tay nhấc chân, giống như Chân Tiên trên trời.
Càng quan trọng chính là, thực lực của người này quá cường hãn!
Nàng nhìn thấy, một con Hung thú vô cùng cường hãn, thực lực có thể so với Chân Tiên ngũ phẩm phát động công kích về phía người này, nhưng lại bị đối phương tuỳ tiện giết chết!
Tiên nguyên dồi dào kia tuôn ra, giống như muốn quét ngang thiên địa, phá huỷ mọi thứ!
"Hắn là.
.
.
Sở Cuồng Nhân! !"
Đồng tử của Lạc Nhạn co rụt lại: "Không nghĩ tới người này cũng đi tới Cửu Thiên Lưu Ly cảnh."
Ngay sau đó, tựa như nàng nghĩ tới điều gì, bóng người lóe lên, lao đi về phía Sở Cuồng Nhân.
Mà lúc này.
Sở Cuồng Nhân đang đem lấy yêu đan trong cơ thể của con Hung thú kia ra.
Hung thú này, cực kỳ không tầm thường, yêu đan của nó còn ẩn chứa năng lượng cực kỳ tinh khiết, tu sĩ có thể hấp thu luyện hóa.
Tuy Sở Cuồng Nhân không có hứng thú, nhưng có đồ cứ lấy là chân lý không hề sai.
Đột nhiên hắn cảm giác được có người đang nhanh chóng tới gần mình.
"Há, là cảm nhận được khí tức của yêu đan, muốn đến tranh đoạt sao?"
Sở Cuồng Nhân nỉ non nói.
Chỉ thấy một nữ tử mặc bạch y xuất hiện ở trước mặt mình, nữ tử này dáng người yểu điệu, lớn lên chim sa cá lặn, nhất là nốt ruồi giọt lệ đang ửng đỏ càng khiến đối phương có thêm mấy phần quyến rũ.
"Phi Hồng Chi Lệ."
Hai mắt Sở Cuồng Nhân khẽ híp một cái, hắn