Phía trên Tuyết Long sơn, gió tuyết gào thét, người người nhốn nháo, nhưng lại không nghe được chút tiếng người.
Tất cả mọi người, đều lâm vào bên trong tĩnh mịch quỷ dị.
Bọn họ nhìn bóng người bạch y trong gió tuyết kia, chỉ cảm thấy mọi thứ trước mắt quá không thể tưởng tượng nổi.
Ba Kim Tiên đồng thời xuất thủ, loại đội hình này, gần như có thể giết chết tất cả mọi người trong một đời trẻ tuổi, không, cho dù là một Kim Tiên dưới tam phẩm cũng sẽ bị giết chết.
Nhưng đội hình như vậy, lại bị Sở Cuồng Nhân trực tiếp phá nát!
Không chỉ có như thế, ba Kim Tiên, hai bị thương một chết!
Mà bản thân hắn, lại không tổn hao lông tóc gì!
"Quái vật chân chính!"
Trên bầu trời, một bóng người hít sâu một hơi.
Người này là một Kim Tiên của Tử Vi các, nhưng lúc này ánh mắt hắn nhìn Sở Cuồng Nhân, lại mang theo vẻ sợ hãi.
Còn chủa có đạt tới Kim Tiên liền đã kinh khủng đến loại trình độ này, nếu như trở thành Kim Tiên, thì sẽ đến mức nào?
"Người này, tuyệt đối không thể lưu lại! Không thể lại bỏ mặc để hắn tiếp tục trưởng thành, nếu không, Tiên Đình ta sẽ đứng trước uy hiếp trước nay chưa từng có! !"
Kim Tiên này âm thầm nghĩ tới.
Lúc này, hắn chỉ có thể ký thác tất cả hi vọng vào trên người thiếu ngự Tử Vi.
Trên chiến trường.
Hai Kim Tiên còn sống nhìn Sở Cuồng Nhân, điên cuống nuốt nước bọt, trong lòng vô cùng sợ hãi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Trụ Chi Kiếm, bá lâm!"
Lúc này, tay Sở Cuồng Nhân cầm Côn Ngô, từng viên từng viên Chứng Pháp Chi Ấn liên tục được thắp sáng, kiếm khí chém ra, khóa chặt một Băng Tàm Kim Tiên!
Nhưng lúc Kim Tiên kia hoảng sợ, một bóng người cản ở trước mặt của hắn, cản lại kiếm chỉ!
Người kia, lại là Băng Tàm Tứ trưởng lão!
Mà tu vi của hắn, bất ngờ đạt đến cảnh giới Kim Tiên thất phẩm!
Cho dù là ở bên trong Kim Tiên, cũng coi là cao thủ hạng nhất.
"Há, rốt cục ngươi cũng xuất thủ!"
Sở Cuồng Nhân nhìn đối phương, ánh mắt lạnh nhạt như băng, một chút cũng không có bởi vì tu vi của đối phương mà kiêng kị nửa phần.
"Thực lực của ngươi dường như còn đáng sợ hơn ta nghĩ, cho dù ta dùng tu vi Kim Tiên thất phẩm để xuất thủ, chắc hẳn cũng sẽ không phải chịu phản phệ nhân quả quá lớn.
"
Băng Tàm Tứ trưởng lão lạnh giọng nói ra: "Ngươi giết con ta, ta nhất định phải báo thù cho hắn, lột da róc xương ngươi! !"
Hắn vốn đã tính toán tốt mọi chuyện.
Chỉ chờ Băng Tàm Phong lấy được căn cốt của Băng Tàm Như Tuyết, đợi một thời gian, hai cha con bọn họ tất nhiên sẽ nắm được đại quyền trong tay!
Thế nhưng, bởi vì Sở Cuồng Nhân xuất hiện, hiện tại tất cả những thứ này đều thành suy nghĩ viển vông.
"Ha, ta có thể làm một việc thiên, đưa ngươi xuống dưới đoàn tụ với hắn!"
Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng.
"Đối mặt với Kim Tiên thất phẩm, ngươi tuyệt đối không có nửa con đường sống!"
Giọng điệu của Băng Tàm Tứ trưởng lão lạnh như băng nói.
Hắn vừa sải bước ra, trên người có kim tính nồng đậm trực tiếp bạo phát.
Một quyền đánh ra, băng hàn chi khí tuôn ra còn kinh khủng hơn rất nhiều so với mấy vị Băng Tàm Kim Tiên vừa mới.
"Chư Giới Sinh Tử Luân!"
Sở Cuồng Nhân thúc giục Sinh Tử Luân, chống cự hàn khí.
"Thần thông của Thần Ma thể, thật phi phàm, chỉ tiếc, tu vi của ngươi còn chưa đủ!"
Băng Tàm Tứ trưởng lão đưa tay ra, băng hàn chi khí bỗng nhiên tăng lên, đúng là áp chế tiên huy Tử Luân.
"Tuyết Long Thiên Tai!"
Giữa thiên địa, hàn khí tăng mạnh.
Vô số đạo văn ngưng tụ trên không trung, hội tụ tất cả gió tuyết bốn phía đến cùng một chỗ, hóa thành một con Cuồng Long băng tuyết to lớn dữ tợn!
Cuồng Long này không chỉ có ẩn chứa sức mạnh băng tuyết vô cùng mãnh liệt, hơn nữa còn có một luồng độc tính nồng đậm, chỗ nó đến, vạn vật khô héo điêu linh!
Đó là, Băng Tàm Độc!
"Sở Cuồng Nhân, một kích này, sẽ kết thúc con đường tu tiên của ngươi! !"
Băng Tàm Tứ trưởng lão lạnh lùng nói ra, Cuồng Long băng tuyết gào thét xông ra!
"Chư Giới Sinh Tử Luân!"
"Hắc Động Đại Vặn Vẹo!"
"Thanh Diệp Kiếm Hải!"
Sở Cuồng Nhân thi triển các loại thần thông của Tiên Thể một lần, nhưng mà lại không hề có tác dụng ở trước mặt Cuồng Long băng tuyết, từng thần thông đều bị phá nát!
Cuối cùng, hắn bị Cuồng Long này nuốt vào trong miệng!
Tình cảnh này, làm cho người khác không khỏi dụi mắt.
"Sở Cuồng Nhân này, cứ thế mà chết đi sao?"
"Không nghĩ tới, đệ nhất cuồng nhân này cũng khó thoát khỏi cái chết.
"
"Thật sự là đáng tiếc.
"
"Nhưng như vậy cũng tốt, nếu hắn không chết, làm sao có ngày chúng ta nổi danh?"
Chúng thiên kiêu có người không thể tin được, có người thổn thức, cũng có người vô cùng hưng phấn, dự định ở thời đại không có Sở Cuồng Nhân này, thi triển quyền cước.
Đại năng trong tinh không, cũng có loại cảm giác thở phào nhẹ nhõm.
Tu vi của Sở Cuồng Nhân dưới cái nhìn của bọn họ cũng chẳng đáng là bao, nhưng biểu hiện của đối phương, lại mang đến cho bọn họ áp lực lớn lao.
Hiện tại, đối phương vừa chết, bọn họ như như trút được tảng đá lớn trong lòng.
"Vậy thì, những yêu nghiệt kia, ngược lại có thể thi triển quyền cước.
"
"Đúng vậy, có trời mới biết ta rất sợ sự tồn