Một chiêu, một Hoàng giả bị đánh nổ cánh tay, bay ngược ra sau!
Một chiêu, một Hoàng giả bị thương nặng!
Một chiêu, chấn nhiếp toàn bộ Hoàng giả có mặt ở nơi này!
"Ta đã khuyên tất cả cùng lên nhưng các ngươi lại không tin ta.
" Sở Cuồng Nhân thu hồi thế tay, vẻ mặt lãnh đạm nói.
Đại giáo hoàng Quang Minh thần giáo và đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo liếc mắt nhìn nhau, trong mắt không thể cản nổi vẻ kinh hãi.
Từ một quyền vừa rồi của Sở Cuồng Nhân rồi phán đoán, bọn họ cảm nhận được thực lực của đối phương đã trở nên kinh khủng hơn rất nhiều!!
"Từ đó tới nay mới có mấy ngày, sao thực lực của hắn ta lại tăng lên?"
"Đáng chết, tên này hình như quá biến thái rồi.
"
Hai vị đại giáo hoàng nuốt một ngụm nước miếng.
Nên nhớ rằng, những Hoàng giả còn sót lại từ xưa mấy chục nghìn năm chưa chắc đã tiến bộ lên, mà Sở Cuồng Nhân này cứ hai ba ngày lại tiến bộ một lần.
Chuyện này thì ai mà có thể chịu nổi!
Quá kinh khủng.
Mà các tu sĩ chú ý tình hình bên ngoài Thất Tình môn cũng trợn mắt há mồm, cả đám bị một quyền kia của Sở Cuồng Nhân dọa sợ không nhẹ.
Nhất là đám thiên kiêu trẻ tuổi kia, vẻ mặt ai nấy đều mộng bức.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một quyền đánh thương nặng một Hoàng giả đứng đầu?!
Ai đó nói cho bọn họ biết người này thực sự là thiên kiêu giống bọn họ đúng không?!
Thật chớ trêu!
Thiên kiêu nhà ai lại có thể kinh khủng tới mức độ này?!
"Sao tên này có thể đáng sợ tới mức này chứ?!"
"Đây là thiên kiêu sao? Ta và hắn đều cùng là thiên kiêu đó? Có nhầm hay không, ta cảm giác cho dù hắn dùng một đầu ngón chân cũng có thể nghiền chết ta một cách dễ dàng đó.
"
"Quái vật.
.
"
Tất cả tu sĩ đắm chìm trong kinh sợ một lúc, sau đó lập tức nổ tung.
Tiếng nghị luận không ngừng vang lên.
Một ít thiên kiêu Cấm Kỵ nhìn Sở Cuồng Nhân, sau đó rơi vào sự tuyệt vọng, có loại người này đứng trước mặt thì bọn họ tranh đế vị thế nào?!
"Hôm nay hắn ta nhất định phải chết ở nơi này, nếu không chúng ta hoàn toàn không có bất kì hy vọng nào cả!!" Một thiên kiêu Cấm Kỵ nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân, lầm bầm trong miêng.
Những Cấm Kỵ còn lại đều có suy nghĩ không khác cho lắm.
Sở Cuồng Nhân này không chết thì bọn họ không có tư cách đi tranh đế vị với đối phương.
!
"Thật là mạnh!"
Phong Vân kiếm Hoàng là người đầu tiên phục hồi lại tinh thần từ sau khiếp sợ.
Một quyền kia của đối phương khiến cho ông ta cảm thấy rất hồi hộp, vì thế lúc này không dám tỏ ra khinh thường nữa, rút thanh trường kiếm mang phong cách cổ xưa treo ngang hông ra khỏi vỏ!
Trường kiếm vừa được rút ra đã xuất hiện kiếm quang lẫm liệt đập vào mặt Sở Cuồng Nhân.
"Luận kiếm thì ngươi có thể hơn được ta sao?"
Sở Cuồng Nhân cười khẽ.
Rút Côn Ngô ra khỏi vỏ, kiếm quang màu tím phá vỡ chân trời.
Trong chớp mắt, hai loại kiếm quang mang theo đạo vận mạnh ngập trời bùng nổ, bốn phía hư không chấn động không ngừng.
Nhưng ngay sau đó, vẻ mặt của Phong Vân kiếm Hoàng lập tức thay đổi.
Ông ta cảm giác kiếm của mình đang bị đạo vận áp chế!
"Cửu Kiếu Lung Linh kiếm tâm!"
"Đạo của hắn ta đã tới tầng cao nhất, cộng thêm có kiếm tâm Cửu Khiếu Lung Linh kiếm tâm, có thể đã vượt qua cả kiếm đạo của ta!!"
Sắc mặt Phong Vân kiếm Hoàng không hề dễ coi chút nào.
Hai đạo kiếm quang không ngừng va chạm trên không trung, hai thanh kiếm cũng đang chan chát đánh nhau, kiếm khí quét ngang bốn phía khiến mặt đất nổ tung không ngừng.
"Kiếm Khởi Phong Vân!"
Phong Vân kiếm Hoàng khẽ quát lên, thúc giục đế thuật tự sáng tạo ra.
Một tiếng nổ vang lên, phong vân hội tụ, kiếm quang chém về phía Sở Cuồng Nhân.
"Trảm Thiên Bạt Kiếm thuật!"
Sở Cuồng Nhân khẽ quát một tiếng, kiếm khí chém ngang.
Kiếm quang dâng trào như hồng thủy trút xuống, khí tức kinh khủng như muốn hủy diệt tất cả mọi thứ bùng nổ, trực tiếp xé rách kiếm khí của Phong Vân kiếm Hoàng, đánh ông ta lui về sau gần trăm trượng, đập mạnh vào vách tường bên trong cung điện.
"Thần Huy Diệu Thế!"
"Ám Triều Thôn Thế!"
Lúc này, hai người là đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo và đại giáo hoàng Quang Minh thần giáo sau lưng Sở Cuồng Nhân đồng loạt ra tay, vừa đánh đã ra chiêu thức mạnh nhất.
Một chiêu mang màu trắng đậm, một chiêu mang màu đen đậm khác nhau hoàn toàn bùng nổ, hóa thành hai nguồn lực lượng mạnh khủng khiếp như nước lũ cuốn về phía Sở Cuồng Nhân.
Đám Hoàng giả còn lại cũng rối rít ra tay.
Khi nhìn thấy Sở Cuồng Nhân lại dùng một chiêu đánh thương nặng một Hoàng giả khác, bọn họ đã không còn giữ cái ý nghĩ đơn đả độc đấu với đối phương nữa.
Bây giờ trong đầu họ chỉ còn một suy nghĩ!
Cùng tiến lên, hoàn toàn tiêu diệt một biến số này!
"Như vậy mới đúng chứ.
"
Sở Cuồng Nhân bật cười: "Tới đi, để ta xem thử xem chiến lực cao nhất trong đế lộ có thể ép ta tới mức nào!"
Đi đôi với lời này là một nguồn đạo vận cực kì kinh khủng bùng nổ, trong cơ thể Sở Cuồng Nhân có bốn đạo thể tối cao đang dung hợp với đế khí.
Vạn Đạo pháp tướng cứ thế được sinh ra!!
Pháp tướng cao mấy nghìn trượng xuất hiện với lưu quang tuyệt trần, từng luồng đạo vận đang di chuyển, một quyền đáng ra mang theo Vạn Pháp lực, chiến ý cùng sát khí, kiếm khí mạnh mẽ, cộng thêm lực lượng Quang Minh tụ thành một.
Hư không nổ ầm ầm vì nguồn lực lượng này, khắp không gian xuất hiện vô số vết nứt không ngừng lan rộng như mạng nhện.
Lực lượng Quang