Trong hư không, Thiên Sát Đạo Chủ chưa bao giờ nghĩ tới Sở Cuồng Nhân sẽ chém giết cận thân, bị đánh đến trở tay không kịp, liên tiếp bị tấn công nhanh, đánh hắn ta choáng đầu hoa mắt, trước mắt đều là quyền ảnh chưởng ảnh.
“Phá cho ta!”
Thiên Sát Đạo Chủ thét dài một tiếng, Thiên Sát pháp tướng thi triển!
Pháp tướng vừa ra, lực lượng của Thiên Sát Đạo Chủ tăng gấp bội, sát khí cuồn cuộn gào thét, điên cuồng đập vào hư không.
Sở Cuồng Nhân thấy thế, cũng thi triển Vạn Đạo pháp tướng, nhìn từ uy thế, không biết còn cường đại hơn Thiên Sát pháp tướng bao nhiêu lần.
Thiên Sát Đạo Chủ nuốt nước miếng, cảm giác không xong, so sánh với Vạn Đạo pháp tướng, Thiên Sát pháp tướng của hắn ta giống như một đứa trẻ vậy.
Căn bản không thể so sánh.
Hơn nữa, trên Vạn Đạo pháp tướng, hắn lại cảm giác được khí tức Thiên Sát Bất Bại Thể của mình, không, không chỉ có Thiên Sát Bất Bại Thể, còn có các loại khí tức Đạo Thể của Hỗn Độn Thể, Vạn Pháp Quy Nhất Thể!.
Sao phong cách chiến đấu của Vương lại thay đổi lớn như thế?
Thiên Sát Đạo Chủ nghi hoặc không hiểu.
Nhưng Vạn Đạo pháp tướng của Sở Cuồng Nhân đã đè ngã Thiên Sát pháp tướng xuống đất, mấy quyền đánh xuống, trực tiếp nện đối phương tan rã.
Ngay sau đó, Thiên Sát Đạo Chủ cảm giác một cỗ lực lượng kinh khủng khóa chặt mình, sau đó thân thể bị Vạn Đạo pháp tướng chộp vào trong tay, mặc cho hắn ta thôi động Đế khí thế nào cũng không có biện pháp tránh khỏi.
“Ngươi còn muốn đánh sao?”
Sở Cuồng Nhân nghiền ngẫm cười nói.
Thiên Sát Đạo Chủ vội vàng lắc đầu, “Không đánh không đánh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
”
Hắn ta thích chiến đấu không sai, nhưng chuyện này không có nghĩa là hắn ta thích bị hành hạ, hắn ta đã rõ, mình và Sở Cuồng Nhân chênh lệch quá xa, hoàn toàn không phải cùng một cấp độ.
Mình chỉ có chiến lực của Tiểu Đạo Chủ trung kỳ.
Hắn ta cảm thấy, Sở Cuồng Nhân ít nhất là Tiểu Đạo Chủ đỉnh phong, thậm chí có thể ngang với Đại Đạo Chủ.
Sở Cuồng Nhân tán đi Vạn Đạo pháp tướng.
Thiên Sát Đạo Chủ đi đến trước mặt hắn, quỳ một chân trên đất, “Tham kiến Vương, vừa rồi là ta vô lễ, xin Vương trách phạt.
”
Hắn ta đã triệt để tâm phục khẩu phục.
Vương bây giờ càng mạnh hơn năm đó.
“A, đứng lên đi, tính tình của ngươi luôn như vậy, không cần trách phạt.
” Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng.
Người ta vì Thương Khung tinh, tự nguyện hóa thành mắt trận ngủ say mười hai nguyên niên, sao Sở Cuồng Nhân có thể vì chút chuyện này tính toán với người ta được.
“Vương, ngươi càng cường đại.
”
Thiên Sát Đạo Chủ chân thành nói.
“Đó là tự nhiên, Vương không những càng cường đại, hơn nữa, còn càng có mị lực.
” Một nữ Đạo Chủ đi tới, nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt mang theo cuồng nhiệt khó nói lên lời.
Nàng là Ám Nguyệt Đạo Chủ.
Kính Sở Cuồng Nhân như kính Thần Minh, lại có ái mộ chi ý, thường đến tỏ tình với Sở Cuồng Nhân, nhưng đều bị cự tuyệt.
Nhưng đối phương vẫn đi theo bên cạnh hắn, trung tâm chuyên nhất.
“Thu liễm một chút, nước miếng sắp chảy ra rồi.
”
Bên cạnh, Lạc Thủy nhắc nhở Ám Nguyệt Đạo Chủ một câu.
“Thôi đi, thích thì thích, cần gì phải thu liễm.
”
Ám Nguyệt Đạo Chủ cắt một tiếng, không để bụng, sau đó đi đến trước mặt Sở Cuồng Nhân, nói: “Vương, ta ngủ say lâu như vậy, chúng ta vất vả lắm mới gặp lại, ta muốn làm ấm giường cho ngươi.
”
Ánh mắt nàng vô cùng chờ mong.
“Không cần, chăn mền của ta rất ấm.
”
Sở Cuồng Nhân bất đắc dĩ nói, trong trí nhớ của hắn, đối thoại tương tự không biết đã xuất hiện qua bao nhiêu lần.
“A.
” Ám Nguyệt Đạo Chủ có chút thất vọng, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường, bị cự tuyệt nhiều lần như vậy, nàng đã sớm tập thành thói quen, một khỏa đạo tâm được rèn luyện đến không thể phá vỡ.
Sau khi gặp mặt mấy vị Đạo Chủ, tiếp theo là xử lý chuyện nội bộ của Thương Khung tinh và chỉnh đốn quân dân trong tám mươi mốt cứ điểm ở vực ngoại.
Đây là một chuyện cực kỳ hao tổn tâm lực.
Mặc dù có Như Yên trưởng lão và một đám Đạo Chủ giúp đỡ, Sở Cuồng Nhân vẫn phải tốn không ít thời gian.
Mấy tháng sau, Sở Cuồng Nhân và các Đạo Chủ khác đã quy hoạch khái quát tương lai phát triển của Thương Khung tinh, tiếp theo, chính là thi hành.
Những chuyện này, Sở Cuồng Nhân giao cho Như Yên trưởng lão.
Nói đến, Như Yên trưởng lão vẫn luôn là trợ thủ đắc lực nhất xử lý những chuyện này giúp Sở Cuồng Nhân, có thể giúp hắn xử lý thoả đáng.
“Như Yên trưởng lão, nói thế nào hiện tại ta cũng là Nhân Vương, hay là ta phong ngươi làm đại tổng quản Nhân tộc nhé?”
Sở Cuồng Nhân sờ cằm, nhìn Như Yên trưởng lão bên cạnh đang chỉnh lý phân loại một số văn kiện nói.
Như Yên trưởng lão liếc hắn một cái, “Một Huyền