“Ha, thật sao?”
Một giọng nói đạm mạc bỗng nhiên vang vọng trong gầm trời.
Ngay sau đó, một đạo kiếm quang màu trắng phá không mà đến.
Đó là một thanh kiếm.
Một thanh trường kiếm bạch ngọc hoa lệ.
Bạch ngọc chi kiếm giống như một đạo lưu quang xuyên qua trong hư không, một chiếc chiến thuyền bị tuỳ tiện xuyên qua, nhẹ nhàng giống như đâm thủng khí cầu.
Trong tiếng ầm vang, chiến thuyền nổ tung, hỏa quang bắn ra bốn phía.
Mà bạch ngọc chi kiếm vẫn không ngừng lại, hướng về chiếc chiến thuyền tiếp theo mà đi, từng chiếc chiến thuyền bị tuỳ tiện xuyên qua, đánh tan.
Theo mấy chục chiếc chiến thuyền hàng thứ nhất bị hủy diệt, bạch ngọc chi kiếm vong vo trong hư không, tiếp tục phi tốc đến những chiếc chiến thuyền hàng thứ hai, chỗ đi đến, tiếng phá hủy không ngừng vang lên, hỏa quang chiếu sáng vũ trụ đen nhánh.
“Nhanh, mở lồng khí phòng ngự ra!”
“Đã mở ra, nhưng không có tác dụng!”
“Chiến thuyền hàng thứ ba đã bị hủy diệt toàn bộ.
.
.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chuyện gì xảy ra, là ai, rốt cuộc là ai?”
“Toàn bộ rời khỏi chiến thuyền! !”
Một đám Huyết tộc thất kinh, bọn họ mở ra lồng khí năng lượng trên chiến thuyền, nhưng trước mặt thanh kiếm kia lại hoàn toàn không có tác dụng.
Mặc kệ là thủ đoạn phòng ngự như thế nào, trước mặt kiếm phong đều mỏng manh yếu ớt như giấy, tuỳ tiện bị xuyên phá.
Thậm chí đám Huyết tộc đã lựa chọn rời chiến thuyền.
“Người nào, rốt cuộc là người nào?”
“Giọng nói này là.
.
.”
Sắc mặt đám Huyết Vương vô cùng âm trầm.
Bọn họ nhìn về phía nơi xa, chỉ thấy trong hỏa quang ngút trời, vô số thi thể chiến thuyền lơ lửng, có một người chậm rãi đi tới.
Người kia mặc trường bào màu trắng, tóc đen dài đến eo, hỏa quang chiếu rọi khuôn mặt tuấn dật tuyệt luân, tựa như ảo mộng kia.
Mà bên cạnh hắn, bạch ngọc chi kiếm xuyên tới xuyên lui, các chiến thuyền, Huyết tộc ngăn cản trước mặt hắn đều bị phá hủy dễ dàng.
“Là hắn! !”
Đám Huyết Vương nhìn thấy người tới, đồng tử đột nhiên co rụt lại, thân hình run rẩy kịch liệt, trong mắt lộ ra vẻ không thể tin được và hận ý ngập trời.
“Sở Cuồng Nhân! ! Làm sao hắn lại chưa chết?”
“Chuyện này không có khả năng, trong trận chiến tại Huyết Thần sơn có mười bảy vị Đạo Chủ chết a! Sao hắn lại không chết, chuyện này, chuyện này không có khả năng!”
“Không ai có thể sống sót trong trận bạo nổ kia.”
Huyết Thần sơn nổ tung khiến cả Huyết Nguyên tinh bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, trình độ bạo nổ kia, không ai có thể sống sót.
Đại Đạo Chủ cũng không có khả năng a!
Tất cả mọi người cho rằng Sở Cuồng Nhân đã chết rồi.
Nhưng bây giờ, hắn cứ như vậy xuất hiện trước mặt đám Huyết Vương, hơn nữa trong lúc giơ tay nhấc chân đã hủy diệt hơn phân nửa chiến thuyền của bọn họ.
“Khốn khiếp, trận chiến tại Huyết Thần sơn, ngươi đã khiến Huyết Nguyên tinh chúng ta bị tai hoạ ngập đầu, bây giờ lại tới ngăn cản chúng ta, Sở Cuồng Nhân! ! Ngươi đi chết cho ta! !”
Một vị Huyết Vương mặc khải giáp, tay cầm trường mâu huyết sắc không kìm nén được lửa giận hận ý trong lòng, lao vút về phía Sở Cuồng Nhân trong nháy mắt xuất thủ!
Sở Cuồng Nhân tiếp tục đi về phía trước, vẻ mặt bình tĩnh, đối mặt với tên Huyết Vương đang vọt đến kia, mí mắt cũng không nhấc lên một cái.
Chỉ thấy thân kiếm Côn Ngô đang xuyên qua trong hư không khẽ run lên, vòng vo mấy vòng, lấy tốc độ gần như không thể tưởng tượng được bay vút về phía tên Huyết Vương kia.
“Cút ngay cho ta!” Huyết Vương giận không nhịn nổi, trường mâu trong tay oanh ra một đạo quang hoa huyết sắc, đập về phía Côn Ngô Kiếm.
Lại thấy Côn Ngô Kiếm thế như chẻ tre, trong nháy mắt quang hoa huyết sắc bị xé nứt, trong chớp mắt đã lướt đến trước mặt tên Huyết Vương kia.
Đồng tử tên Huyết Vương kia co lại, trường mâu trong tay động một cái.
Keng một tiếng, trường mâu trực tiếp gãy thành hai đoạn, áo giáp trên người Huyết Vương giống như giấy mỏng, bị Côn Ngô trực tiếp xuyên phá.
Phù một tiếng, một đạo sương máu nở rộ trên không trung.
Tên Huyết Vương kia, bị oanh giết tại chỗ!
Theo đối phương xuất thủ công kích Sở Cuồng Nhân, đến khi bị Côn Ngô Kiếm oanh sát, tất cả chỉ xảy ra trong một cái chớp mắt.
Mà trong quá trình này, từ đầu đến cuối Sở Cuồng Nhân không hề nhìn đối phương một cái, hoàn toàn xem đối phương thành không khí.
Tình cảnh này, khiến tâm thần đám người Minh Vương rung động mạnh!
Phải biết, đó chính là một vị Huyết Vương, một vị Đạo Chủ a!
Cứ như vậy, bị đối phương diệt sát? !
“Vì sao? Trong trận chiến tại Huyết Thần sơn hắn lại không chết, hơn nữa còn cường đại hơn nhiều như vậy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Đám Huyết Vương trăm mối không có cách giải, nhưng Sở Cuồng Nhân bày ra thủ đoạn cũng đã chấn nhiếp bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Sở Cuồng Nhân không có bất kỳ trở ngại nào đi đến trước mặt đám người Kiếm Đạo Chủ, Lạc Thủy Đạo Chủ.
“Vương, ngài đã tới.”