Sở Cuồng Nhân không khỏi hiếu kỳ, hắn đi lên trước tò mò nhìn đối phương hỏi: “Hồng Hoa đạo hữu, ngươi đang làm gì vậy?”
Ân Hồng Hoa nhìn thấy Sở Cuồng Nhân đi tới, có chút chân tay luống cuống.
Trong đầu Sở Cuồng Nhân đầy dấu hỏi chấm, càng thêm nghi ngờ.
Cái này.
.
.
Là đang kháng cự hắn?
Cũng không giống a.
Mình quá đẹp trai, đối phương thẹn thùng?
Không có khả năng, hắn biết tính cách của Ân Hồng Hoa thế nào, là nữ trung hào kiệt, hơn nữa, đây không phải lần đầu tiên bọn họ gặp mặt.
“Cái kia, Sở đạo hữu là Nhân Vương sao?”
Ân Hồng Hoa tò mò hỏi, nhìn Sở Cuồng Nhân đầy mắt chờ mong.
Sở Cuồng Nhân lập tức bừng tỉnh đại ngộ.
Hắn nghĩ tới.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ân Hồng Hoa là fan của Nhân Vương!
Trong tay đối phương còn có một bản Nhân Vương truyền, lúc nào cũng cầm đọc đó.
Nhân Vương, không phải là mình sao?
Khó trách biểu hiện lại dị thường như thế, hóa ra là gặp thần tượng.
“Ừm, đúng.” Sở Cuồng Nhân trực tiếp gật đầu thừa nhận.
Ân Hồng Hoa càng thêm kích động.
Nàng tuyệt đối không ngờ, Nhân Vương mình sùng bái đã lâu lại chính là Sở Cuồng Nhân, hơn nữa mình còn từng cùng đối phương kề vai chiến đấu.
Chuyện này thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Quả thực giống như nằm mơ.
“Vương, Sở Cuồng Nhân là ngươi chuyển thế sao?”
“Ừm.”
“Ta nghe nói ngươi muốn lập quốc, là thật sao?”
“Đúng vậy, Nhân tộc nhất định phải nhất thống, chỉ có tập trung lực lượng mới có thể phát triển ra văn minh thiên ngoại, lập quốc là nhất định.”
“Ta có thể giúp ngươi làm gì không?”
“Tu hàng thật tốt, tương lai ngươi chính là trụ cột của thương khung.
.
.”
Sở Cuồng Nhân hàn nguyên với Ân Hồng Hoa một hồi.
Mãi đến khi Sở Cuồng Nhân rời đi, Ân Hồng Hoa còn nhìn theo bóng lưng đối phương, suy nghĩ xuất thần, một hồi lâu mới hồi phục tinh thần.
Chẳng biết từ lúc nào Quỷ Đao Thiên Tôn đã đi đến bên cạnh nàng, cười nói: “Hoa Nhi, hiện tại nhìn thấy Vương, xem như ngươi đã hoàn thành tâm nguyện rồi?”
“Haiz, không ngờ Vương lại là Sở đạo hữu.”
Ân Hồng Hoa bỗng nhiên có chút phiền muộn.
Quỷ Đao Thiên Tôn sửng sốt một chút, “Thế nào, xem ra ngươi có chút không vui vẻ, chẳng lẽ Vương không tốt như ngươi tưởng tượng?”
“Không, Vương rất tốt, Sở đạo hữu cũng rất ưu tú, nhưng chính vì như vậy mới khiến ta cảm thấy tự ti mặc cảm, thần tượng quá ưu tú, mà ta lại bình thường như thế, cảm giác có chút không xứng thích người ta.”
Làm một vị Thiên Tôn chưa đến một trăm tuổi, là một trong số ít Thiên Tôn trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, Ân Hồng Hoa phiền muộn nói.
Khóe miệng Quỷ Đao Thiên Tôn co giật một chút.
“Xem ra sau này nhất định phải cố gắng tu hành gấp bội, để sớm ngày có thể giúp đỡ Vương một tay, giải nan trừ ưu cho Vương.”
Ân Hồng Hoa hít sâu một hơi, vô cùng trịnh trọng nói.
.
.
Trong vũ trụ.
Một đạo lưu quang rơi vào một khỏa hành tinh không người.
Sắc mặt Tử Vô Ngân có chút khó coi, “Đáng giận, một cái Thương Khung tinh nho nhỏ lại ra đời tiên chủng như vậy, ta cũng không địch lại.”
“Món nợ này, nhất định phải nghĩ biện pháp lấy lại.”
Dựa vào nội tình của văn minh Tử Tinh, muốn đối phó một cái Thương Khung tinh không phải vấn đề lớn gì, nhưng hắn ta lại không muốn xin văn minh Tử Tinh giúp đỡ.
Nguyên nhân rất đơn giản.
“Hừ, nếu để mấy tên kia biết ta ăn thiệt thòi lớn tại Thương Khung tinh, không chừng sẽ chê cười ta.”
“Món nợ này, ta nhất định phải tự lấy trở về!”
Đối với một số tu sĩ mà nói.
Mặt mũi, còn quan trọng hơn bất cứ thứ gì.
Mà Tử Vô Ngân, chính là một người rất coi trọng mặt mũi của mình, mình đã nhận nhiệm vụ thảo phạt Thương Khung tinh, nếu bây giờ mặt mày xám xịt quay trở lại cầu xin trợ giúp, sau này còn lăn lộn thế nào nữa?
“Tạm thời không thể trở về Tử Tinh, đồng thời phải nhanh chóng giải quyết Thương Khung tinh mới được, nếu không đám cao tầng Tử Tinh sẽ phát hiện nhiệm vụ của ta thất bại, nhưng phải làm như thế nào bây giờ?”
Tử Vô Ngân suy tư.
Thực lực của Sở Cuồng Nhân quá mạnh, hắn ta không phải là đối thủ.
Nhất định phải tìm trợ lực khác, đây là khẳng định.
Nhưng trong tinh hệ Tử Kim, văn minh tu hành cao cấp không nhiều, phần lớn đều bị hai nền văn minh tiên pháp Tử Tinh, Hoàng Tinh cai quản.
Những văn minh còn lại, có rất ít văn minh có thể chống lại Thương Khung tinh.
Đừng nói đến chuyện đối phó một vị tiên chủng.
Hơn nữa còn phải nguyện ý giúp hắn ta.
“Huyết Nguyên tinh.
.
.
Huyết Thần!”
Tử Vô Ngân nghĩ tới điều gì, thầm nói: “Huyết Nguyên tinh và Thương Khung tinh đã không chết không thôi, mặc dù Huyết Vương trên Huyết Nguyên tinh đã thương vong hầu như không còn, nhưng, còn còn một tên Huyết Thần Đại Đạo Chủ đỉnh phong! !”
“Nếu Huyết Thần ra mặt, đối phó Sở Cuồng Nhân thì tốt, hiện tại duy nhất