Chiến khôi Thiên Đạo Chủ? !
Hai mắt Sở Cuồng Nhân tỏa sáng, lập tức rút bộ chiến khôi này ra.
Đó là một ...!Người gỗ toàn thân màu xanh đen, hơn nữa còn là loại người gỗ vô cùng mộc mạc, không có mặt mũi.
Nhưng khi người gỗ xuất hiện, tiểu kim nhân bên cạnh Sở Cuồng Nhân như bị kinh hãi, nhảy dựng lên, Nhìn người gỗ trước mặt, lộ ra vẻ đề phòng.
Thiên Đạo Chủ.
Tên như ý nghĩa, chính là tu sĩ ngang với Thiên Đạo.
Tu sĩ đến trình độ này, mặc kệ đi đến hành tinh sinh mệnh nào, mệnh cách của người này đều không nằm trong tay Thiên Đạo.
Nhìn thấy biểu hiện của tiểu kim nhân Thiên Đạo, Sở Cuồng Nhân không khỏi ồ lên một tiếng, chăm chú quan sát người gỗ trước mặt.
Mà tiểu kim nhân giống như phát hiện cái gì, tiến lên chọc người gỗ, thấy đối phương không có phản ứng cũng không để ý nữa, tiếp tục ôm bản nguyên Thiên Đạo Huyết Nguyên tinh gặm.
Sở Cuồng Nhân vô thức sờ đầu đối phương, một luồng niệm lực lưu chuyển mà ra, rơi vào người gỗ.
Nhất thời.
Chỉ thấy trên người người gỗ có vô số đạo văn huyền diệu lưu chuyển, ngay sau đó, lại huyễn hóa thành dáng vẻ của Sở Cuồng Nhân.
Tiểu kim nhân ở một bên nhìn thấy, giống như bị một màn này làm cho kinh trụ, ngay cả bản nguyên Thiên Đạo cũng quên gặm.
Đế niệm của Sở Cuồng Nhân bám lên người gỗ, lúc này hắn chính là người gỗ, cả hai là một thể.
Hắn có thể rõ ràng cảm giác được tại lồng ngực của mình có một cỗ lực lượng vô cùng mênh mông đang không ngừng tuôn ra, tràn ngập toàn thân.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Lực lượng thật cường đại!”
“Đây chính là thực lực cấp bậc Thiên Đạo Chủ sao?”
Sở Cuồng Nhân không khỏi có chút kinh thán.
Hắn có cảm giác, nếu để hắn lại đối mặt với Huyết Thần, không cần thôi động Thời Không Bảo Giám, hắn cũng có thể giải quyết đối phương bằng hai, ba kiếm.
Sau khi quen thuộc với cỗ lực lượng này, đế niệm của Sở Cuồng Nhân trở về bản thể, chiến khôi Thiên Đạo Chủ cũng một lần nữa trở về người gỗ.
“Có cỗ chiến khôi Thiên Đạo Chủ này, đế quốc Thương Khung càng được bảo đảm.” Sở Cuồng Nhân sờ tiểu kim nhân bên cạnh, hài lòng cười.
Răng rắc.
Tiểu kim nhân gặm bản nguyên Thiên Đạo, gật nhẹ đầu.
…
Những ngày tiếp theo, Sở Cuồng Nhân đều đang xử lý các chuyện nội vụ.
Đế quốc Thương Khung vừa thành lập, có rất nhiều chuyện phải bận rộn.
Thành Huyền Thiên, Đế Cung.
Sở Cuồng Nhân đang xử lý mấy chuyện nội vụ, là chuyện thiết lập quan hệ ngoại giao với Yêu tộc, bây giờ đế quốc là thế lực cường đại nhất trên Thương Khung tinh, cộng thêm có các Đạo Chủ tọa trấn, đám yêu tộc căn bản không tạo nổi sóng gió gì.
Nhìn ra vũ trụ mênh mông bên ngoài, Sở Cuồng Nhân lâm vào trầm tư.
Bên cạnh, Như Yên trưởng lão thở dài, “Vương, ngày hôm nay, ngươi đã bảy lần nhìn ra tinh không ngẩn người rồi.”
“A, thật sao?”
Sở Cuồng Nhân cười cười, không hề phủ nhận.
“Ngươi muốn rời đi.”
Như Yên trưởng lão một câu nói toạc ra tâm tư của đối phương.
“Ừm, đế quốc Thương Khung đã thành lập, chuyện phát triển có ngươi và các Đạo Chủ làm rồi, tinh không rất lớn, ta muốn ra ngoài xông xáo một phen, hơn nữa, ta giết tiên chủng của Tử Tinh, Tử Tinh sẽ không bỏ qua, ta nhất định phải nhanh chóng trở nên mạnh hơn mới được.”
“Ít nhất phải.
.
.
Thành tiên.”
Sở Cuồng Nhân gật đầu, từ tốn nói.
Huyết Thần xuất hiện, khiến hắn có cảm giác cấp bách.
Trong vũ trụ hãn hạn này, cường giả nhiều vô số kể, hắn xưng vương xưng bá trong Thương Khung tinh có đáng là gì? Có lẽ, trong mắt Tiên giả, trong mắt mắt bọn họ có thể hủy Thương Khung tinh, không hề có ý nghĩa.
“Nếu vương muốn rời đi, vậy hãy nói với các Đạo Chủ một tiếng, ta nghĩ bọn họ sẽ không ngăn cản ngươi.” Như Yên trưởng lão nói.
“Đang có ý đó.”
Sau đó không lâu, Sở Cuồng Nhân triệu tập các Đạo Chủ.
Quả thật, mọi người không hề ngăn cản suy nghĩ của hắn.
“Vương là người có hi vọng thành tiên nhất trong chúng ta, tư nguyên trên Thương Khung tinh không đủ bồi dưỡng ra một vị tiên, chỉ có xông xáo trong vũ trụ hãn hạo, mới có hi vọng.” Vạn Pháp Đạo Chủ nói.
Hắn ta là người đầu tiên tán thành Sở Cuồng Nhân xuất ngoại xông xáo.
Hắn ta hiểu rõ, chỉ khi Thương Khung tinh nắm giữ một vị tiên thuộc về mình, mới có chỗ dựa chân chính trong vũ trụ.
Được các Đạo Chủ nhất trí đồng ý, Sở Cuồng Nhân đã dần giao lại những sự vụ trong tay cho Như Yên trưởng lão và Cố Linh Lung đã từng làm nữ hoàng, có kinh nghiệm quản lý đế quốc,