Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch

Chương 856


trước sau



“Hải Đường bằng hữu.

.

.”
Vương đạo hữu nhìn Sở Cuồng Nhân, địch ý trong mắt càng thêm nồng đậm, sau đó, hắn ta nói: “Tại hạ là thế tử của Vương gia Vương Hàng, xin chào Sở đạo hữu, sau này xin chỉ giáo nhiều hơn.”
“Khách khí.”
“Sở đạo hữu, buổi đấu giá sắp bắt đầu, chúng ta vẫn nên tìm vị trí ngồi xuống trước đi.” Đường Hải Đường nói.
Sau đó, nàng tìm hai chỗ ngồi gần nhau ngồi xuống.
Hai người ngồi cùng một chỗ, vừa nói vừa cười.
Sau lưng, một ánh mắt oán độc rơi trên người hai người, chính là Vương gia Vương Hàng, người xung quanh nhìn thấy, không khỏi nghiền ngẫm.
“Thú vị, thiên kim thành chủ vô cùng để bụng người thanh niên này, không phải coi trọng người ta chứ?”
“A, rất có thể, khí chất tướng mạo này, nếu ta là nữ tử, đoán chừng cũng sẽ động tâm.”
“Đúng vậy.

.

.”
“Chuyện này thú vị rồi, thế tử Vương gia vẫn luôn theo đuổi thiên kim thành chủ, nhưng bây giờ lại bị người khác nhanh chân đến trước, sợ rằng hắn sẽ không dễ dàng bỏ qua, người này có thể chịu được Vương gia trả thù sao?”
“Trong thành Thần Nguyệt, ngoại trừ phủ thành chủ, Vương gia là thế lực mạnh nhất, Vương gia vẫn muốn liên hợp với phủ thành chủ, sao có thể dễ dàng tha thứ cho người khác nhúng chàm thiên kim thành chủ chứ.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ý niệm của mọi người giao hội, âm thầm trao đổi.
Sở Cuồng Nhân cũng chú ý tới ánh mắt oán hận từ sau lưng truyền đến.
Nhưng hắn không thèm để ý chút nào.
Hắn muốn nói chuyện với người nào thì nói chuyện với người ấy, muốn thân cận với ai thì thân cận với người ấy, hoàn toàn do sở thích của hắn, khi nào cần để ý thái độ của người khác chứ?
Hơn nữa.
Hắn còn muốn mượn cơ hội tiếp xúc với Đường Hải Đường, phân tích Tiên Thể của đối phương, chuyện này rất có lợi cho chuyện tu hành của hắn.
“Ngươi chờ đó cho ta!”
Vương Hàng nhìn chằm chằm bóng lưng Sở Cuồng Nhân, âm thầm nghiến răng nghiến lợi.
Buổi đấu giá bắt đầu.
Chủ trì buổi đấu giá chính là Lý lão mà Sở Cuồng Nhân vừa gặp.
Vật đấu giá đầu tiên là một khối đạo nguyên hơn trăm cân, giá khởi đầu là mười triệu cân cực phẩm linh tủy, được chưởng môn của một đạo thống lấy được.
Sau đó, lại đấu giá mấy vật nữa.
Sở Cuồng Nhân nhìn trúng một khối càn khôn tử kim, khối tử kim kia là tài liệu luyện khí hiếm thấy, hắn muốn mua về tìm thời gian luyện tay.
“Hai mươi triệu cân linh tủy.”
Sở Cuồng Nhân kêu giá.
“Ba mươi triệu cân linh tủy.”
Một thanh âm vang lên, là thế tử Vương gia Vương Hàng.
“Ba mươi mốt triệu.”
“Bốn mươi triệu.”
Thế tử Vương gia Vương Hàng tiếp tục ra giá.
A, xem ra muốn chống đối ta đây.
Sở Cuồng Nhân nghiền ngẫm cười một tiếng, hắn cũng không tiếp tục ra giá nữa, khối tử kim kia, tối đa cũng chỉ ba mươi triệu cân linh tủy mà thôi.
“Thế nào, Sở đạo hữu không tiếp tục ra giá, vậy ta sẽ thu khối tử kim này nhé.” Vương Hàng cười khiêu khích với Sở Cuồng Nhân.
“Vương Hàng, ngươi đừng quá đáng.”
Đường Hải Đường băng lãnh nhìn Vương Hàng.
Bị nàng nhìn như vậy, trong lòng Vương Hàng càng thêm khó chịu.
Nữ nhân mình nhìn trúng lại vì một nam nhân khác mà nhằm vào mình, chuyện này khiến hắn ta rất phẫn hận.
“Trong buổi đấu giả này, linh tủy của người nào càng nhiều, người đó sẽ thu được bảo vật, làm sao, chẳng lẽ Sở đạo hữu muốn mượn uy thế của phủ thành chủ ép ta hay sao?” Vương Hàng nhìn Sở Cuồng Nhân cười xùy một tiếng nói.
Đường Hải Đường càng bảo vệ Sở Cuồng Nhân, hắn ta càng nhằm vào.
“Sở đạo hữu, nếu ngươi muốn tử kim kia mà linh tủy không đủ, ta có thể ra trước cho ngươi.” Đường Hải Đường nói.
Sở Cuồng Nhân lắc đầu, “Không cần.”
Cuối cùng, tử kim rơi vào tay Vương Hàng, hắn ta vuốt khối tử kim kia, nhìn Sở Cuồng Nhân, vẻ mặt đắc ý.
Mà Sở Cuồng Nhân không để ý đến đối phương.
Một con tôm tép nhãi nhép mà thôi.
Sau đó, lại lần lượt đấu giá mấy thứ tốt.
Thẳng đến.
Một kiện khôi giáp màu đen được chuyển tới.
Bộ khải giáp kia toàn thân đen nhánh, khắc hoạ dị thú dữ tợn, phía trên lưu chuyển đạo văn huyền diệu, tràn ngập một cỗ uy thế không tầm thường.
Mọi người nhìn thấy, hô hấp không khỏi có chút nặng nề lên.
“Đây, đây là Đại Đạo khí!”
“Không chỉ là Đại Đạo khí, còn là Đại Đạo khí phòng ngự đứng đầu, là hàng cao cấp nhất khó có được dưới Thiên Đạo khí.”

“Đại Đạo khí này, giá trị ít nhất mà một tỷ tám trăm triệu linh tủy.”
Ánh mắt của mọi người lửa nóng nhìn khải giáp.
Ngay cả thế lực tu hành đứng đầu trong cổ thành Thần Nguyệt cũng không có mấy cấp bậc Đại Đạo Chủ tọa trấn, nếu có thể đạt được kiện đại đạo khí này, sẽ rất có lợi đối với các thế lực.
“Kiện Đạo khí này, Vương gia ta tình thế bắt buộc.”
Ánh mắt Vương Hàng hỏa nhiệt nói.
Rất nhanh, đấu giá bắt đầu.
“Một tỷ tám trăm mười triệu.”
“Một tỷ tám trăm hai mươi triệu.”
“Một tỷ chín trăm triệu.”
“Một tỷ chín trăm năm mươi triệu.

.

.”
“Hai tỷ.

.

.”
Chỉ chốc lát, bộ khải giáp này đã đột phá đến hai tỷ.
“Hai tỷ hai trăm triệu!”
Lúc này, Vương Hàng lên tiếng.
Hắn ta đứng lên, ngắm nhìn bốn phía, nói: “Kiện Đạo khí này,

Vương gia ta tình thế bắt buộc, xin chư vị nể mặt Vương gia ta.”
Hắn ta nói rất khách khí.
Nhưng mọi người đều rõ ràng, đây là uy hiếp.
Nếu bọn họ tiếp tục kêu giá, vậy chính là đang đối nghịch với Vương gia.
Trong toàn bộ cổ thành Thần Nguyệt, ngoại trừ phủ thành chủ, có mấy thế lực dám chính diện cứng rắn với Vương gia chứ? ?
Trong lúc nhất thời, đại biểu của những thế lực kia đang muốn tiếp tục đấu giá không khỏi ngừng kêu giá, tiếp tục gọi giá, luận tài lực nội tình, bọn họ chưa chắc đã hơn được Vương gia, nên không muốn tạo nên nguy hiểm.
Làm như vậy, không đáng.
Vương Hàng thấy thế, khóe miệng giương lên, “Đa tạ chư vị.”
“Hai tỷ ba trăm triệu.”
Giờ phút này, Sở Cuồng Nhân bỗng nhiên lên tiếng.
Vương Hàng cau mày, “Hai tỷ bốn trăm triệu.”
“Hai tỷ năm trăm triệu.”
“Sở đạo hữu, vừa rồi mấy chục triệu cũng không tranh nổi với ta, hiện tại, lại dám tranh giành kiện Đại Đạo khí này với ta? Hừ, ngươi lấy ra được nhiều linh tủy như vậy sao?” Vương Hàng lạnh giọng nói.
“Khoáng thạch kia, ta cảm thấy không đáng thì không tiếp tục ra giá nữa, nhưng kiện đại đạo khí này, ta cảm thấy bỏ ra hai tỷ mấy cũng là có lời, hơn nữa, ta không có linh tủy, chẳng lẽ phủ thành chủ không có sao?”
Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.
Đường Hải Đường sững sờ, sau đó, nàng thản nhiên nói: “Không sai, Sở đạo hữu muốn lấy thứ gì, để ta tới tính tiền, phủ thành chủ ta không giàu có cỡ nào, nhưng một kiện Đại Đạo khí vẫn có thể.”
Mọi người nghe vậy, không khỏi tấm tắc.
Không nghĩ tới, Đường Hải Đường lại có thể dốc hết vốn liếng vì đối phương.
Mà Đường Hải Đường biết, Sở Cuồng Nhân là khách quý Thần Nguyệt Đạo Chủ mang về, cũng là người muốn giúp mình giác tỉnh Tiên Thể.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vì đối phương tốn vài tỷ, vấn đề nhỏ.
Hơn nữa, nàng rất vui lòng.
“Sách, gia hỏa này lại là người dựa vào nữ nhân a.”
“Không ngờ lại là người như vậy.”
“Sao thiên kim phủ thành chủ lại nhìn trúng người như vậy?”
“Nhưng không thể không nói, ta có chút ghen tỵ.”
Cho dù ăn bám, nhưng không phải ai cũng có thể ăn cơm chùa của phủ thành chủ đâu, đây cũng là một bản lĩnh a.
Thế tử Vương gia theo đuổi đã lâu vẫn không thể rung động trái tim người ta, nhưng bây giờ, thiên kim thành chủ lại nguyện ý làm chỗ dựa cho Sở Cuồng Nhân.
Chỉ dựa vào điểm này, Sở Cuồng Nhân đã thắng.
“Hừ, một tên mặt trắng nhỏ, hai tỷ sáu trăm triệu.”
“Hai tỷ bảy trăm triệu.”
“Ba tỷ!”
“Ba tỷ một trăm triệu!”
“Ba tỷ hai trăm triệu! !”
Ánh mắt Vương Hàng đỏ lên, ba tỷ hai trăm triệu linh tủy, đây là số lượng linh tủy nhiều nhất hắn ta có thể điều động.
Sở Cuồng Nhân thấy không sai biệt lắm, cũng không tiếp tục ra giá nữa.
“Hừ, nói nhiều như vậy, kiện Đại Đạo Khí này không phải vẫn thuộc về ta sao, một tên mặt trắng nhỏ, biết phủ thành chủ không thể cho ngươi thêm linh tủy, cho nên không dám tăng thêm sao?” Vương Hàng cười lạnh nói.
Hắn ta cảm thấy, mình lại thắng.
“Không ai tăng giá nữa sao?”
“Vậy ta tuyên bố, kiện Đại Đạo khí này thuộc về Vương gia.”
Lý lão giải quyết dứt khoát.
Lúc này, Đường Hải Đường cẩn thận nhìn khải giáp kia, bỗng nhiên khẽ ồ lên một tiếng, “Sở đạo hữu, bộ áo giáp này không phải vừa rồi ngươi mới ủy thác cho Tam Thiên thương hành bán đấu giá sao?”
“Hình như.

.

.

Đúng là như vậy.” Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng.
Nghe thấy cuộc đối thoại này, mọi người đều mộng.
Nhất là Vương Hàng, mình bỏ ra ba tỷ hai trăm cân linh tủy mua được trọng bảo, là vật mà Sở Cuồng Nhân không cần.
Mình lại bị người ta đùa bỡn xoay quanh!
 



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện