“Hiện tại chỉ còn lại ngươi.”
Sở Cuồng Nhân nhìn Tử Anh sắc mặt trắng bệch, từ tốn nói.
Tử Anh nhìn Sở Cuồng Nhân từng bước ép sát, trong mắt lộ ra hoảng sợ, vừa bắt đầu, hắn ta đã muốn rời khỏi.
Nhưng lại có một cỗ khí thế khóa chặt trên người hắn ta.
Hắn ta vừa động, khí thế kia cũng động theo hắn ta.
Hắn ta căn bản, không thể trốn thoát!
Người nam nhân trước mắt này, đã cường đại đến mức hắn ta muốn chạy trốn cũng không chạy được, hai người căn bản không cùng một đẳng cấp.
“Sở Cuồng Nhân, ta là người của Tử Tinh, nếu ngươi dám giết ta, nhất định sẽ bị Tử Tinh trả thù mãnh liệt nhất.”
“Ngươi, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ.”
Ngữ khí của Tử Anh run rẩy nói.
“Cuộc đời của ta, ghét nhất chính là bị uy hiếp.”
Kiếm phong của Sở Cuồng Nhân hiện lên.
Một đạo kiếm khí bỗng nhiên bắn ra.
Phốc!
Trong nháy mắt, kiện nội giáp trên người Tử Anh đã bị kiếm khí xé rách, tinh chủng Tử Tinh.
.
.
Vẫn lạc! !
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mọi người xung quanh thấy thế, không khỏi rùng mình một cái.
Bọn họ không ngờ, Sở Cuồng Nhân lại quả quyết như thế, ngay cả tiên chủng, cũng nói giết là giết, không hề lưu tình!
“Cái tên điên này, dám giết chết tiên chủng Tử Tinh trước mặt bao người như vậy, chẳng lẽ hắn không sợ Tử Tinh trả thù sao? !”
“Cổ thành Thần Nguyệt không gánh nổi hắn a.”
Mọi người nghị luận ầm ĩ.
Đường Hải Đường nhìn Sở Cuồng Nhân, có chút lo lắng.
Nói thế nào Tử Anh cũng là một vị tiên chủng, cứ giết chết như vậy, Tử Tinh tuyệt đối sẽ không tuỳ tiện buông tha Sở Cuồng Nhân.
Sở Cuồng Nhân mạnh hơn, nhưng sao có thể chống lại toàn bộ Tử Tinh?
“Tử Tinh.
.
.
Xem ra chúng ta nhất định là không chết không thôi.”
Sở Cuồng Nhân nỉ non nói.
Thịnh hội Nguyệt Luân kết thúc.
Hơn nữa còn dùng phương thức không ai ngờ tới kết thúc.
Tiên chủng Tử Anh vẫn lạc, lão tổ Vương gia xuất thủ, Thần Nguyệt Đạo Chủ xuất thủ.
.
.
Đây đều là những chuyện mọi người không dự đoán được.
Nhưng càng khiến mọi người khiếp sợ là, bài thơ kia của Sở Cuồng Nhân.
Một bài thơ thắp sáng vũ trụ đen nhánh!
Sau cuộc thịnh hội Nguyệt Luân, Sở Cuồng Nhân và bài thơ của hắn đã truyền ra, trong toàn bộ cổ thành Thần Nguyệt, không ai không biết không người không hay.
Thậm chí toàn bộ tinh hệ Tử Kim cũng đang xôn xao.
“Trăng sáng tự thuở nào, nâng chén hỏi trời xanh.
.
.
Thơ hay, chỉ có mấy câu, nhưng trong thoáng chốc giống như ta đã nhìn thấy một người uống rượu dưới ánh trăng, cao ngạo phóng khoáng, thật khiến người ta nhìn mà than thở.”
“Không sai, bài thơ này đủ để tái nhập sử sách.”
“Còn nữa, Nguyệt Luân bí cảnh đã chấn động vì bài thơ này, vô tận ánh trăng phun ra ngoài, ngay cả bí bảo như Nguyệt Huy Chi Tinh cũng xuất thế.”
“Sở Cuồng Nhân, hay cho một tên Sở Cuồng Nhân kinh tài tuyệt diễm.”
“Nhân tài như vậy, khoáng cổ thước kim a.”
“Người này, có thể xưng là Thi Tiên!”
Tất cả mọi người trong cổ thành Thần Nguyệt đều đang bàn tán về buổi thịnh hội Nguyệt Luân lần này, nói đến Sở Cuồng Nhân và bài thơ của hắn.
Cũng không biết là ai truyền ra xưng hào Thi Tiên.
Nhất thời, Thi Tiên Sở Cuồng Nhân, danh động bốn phía!
Vô số tu sĩ, danh viện đều mê mẩn.
“Các ngươi vẫn xem thường Sở Cuồng Nhân rồi, người ta không chỉ biết làm thơ, đừng quên, người ta còn là một vị tuyệt đỉnh tiên chủng, một kiếm chém giết Đại Đạo Chủ, kiếm pháp đó, cường đại đến không thể tưởng tượng!”
“Không sai, một kiếm kia, thật sự đáng sợ.”
“Ta nghe nói, người này còn có một loại tiên pháp kiếm đạo, từng dùng loại tiên pháp này, một kiếm chiến bại mấy vị tiên chủng.”
Không đến mấy ngày, Thi Tiên lại bị đổi thành Thi Kiếm Tiên!
Thi Kiếm Song Tuyệt, Thi Kiếm Tiên!
Trong phủ thành chủ.
Lúc này, Thi Kiếm Tiên Sở Cuồng Nhân đại danh đỉnh đỉnh đang dùng Hoàng Hỏa luyện chế Côn Ngô, hắn đang dung nhập Tử Kim Nguyên vào trong Côn Ngô Kiếm.
“Xong rồi!”
Hai mắt Sở Cuồng Nhân tỏa sáng, thu hồi Hoàng Hỏa.
Lúc này Côn Ngô Kiếm chiếu sáng rạng rỡ, thân kiếm như bạch ngọc lóe bạch quang nhàn nhạt dưới ánh mặt trời, mơ hồ còn có tử khí lưu chuyển.
Côn Ngô Kiếm, đã triệt để tấn cấp thành Thiên Đạo khí.
Có kiếm này, chiến lực của Sở Cuồng Nhân lại tăng lên một cấp bậc.
“Hảo kiếm.”
Bên cạnh, một giọng nói tán thưởng vang lên.
Thần Nguyệt Đạo Chủ đi tới.
Hắn ta nhìn Côn Ngô Kiếm, “Thi Kiếm Tiên đâu chỉ là Thi Kiếm Song Tuyệt, thủ đoạn luyện khí cũng là thế gian ít người có thể sánh kịp.”
“Thi Kiếm Tiên? ?”
Sở Cuồng Nhân sửng sốt một chút.
Hai ngày nay hắn không đi ra ngoài, cũng không dùng đế niệm chú ý tin tức ngoại giới, một lòng muốn tăng đẳng cấp lên cho Côn Ngô Kiếm.
Lúc nào thì mình có