Cổ thành Thần Nguyệt, Phong Nguyệt phường.
Uy áp khủng bố vô biên vô hạn, không có gì sánh kịp đang không ngừng khuếch tán ra, tất cả cường giả đều bị cỗ khí tức cường đại này kinh động đến.
“Khí tức thật mạnh, rốt cuộc là người nào phát ra?”
“Khí tức này, chẳng lẽ lại là.
.
.
”
Từng đạo lưu quang bay lượn ra, từng đạo đế niệm phun trào trong cổ thành Thần Nguyệt, rất nhanh đã khóa chặt nơi phát ra khí tức cường đại.
Đám cường giả nhìn lên không trung Phong Nguyệt phường, đồng tử hơi co rụt lại.
“Quả nhiên là người này!”
“Khí tức này, so với mấy tháng trước tại đài Vọng Nguyệt, càng thêm cường đại, hơn nữa không chỉ cường đại hơn một chút.
”
“Tốc độ tiến bộ này, không khỏi quá nhanh đi!”
“Đại Đạo Chủ hậu kỳ! !”
Mọi người cảm thấy không thể tin, phải biết, sau khi tu vi đạt tới Đạo Chủ cảnh, muốn tiến bộ tiếp rất khó, cho dù là một giai đoạn nhỏ cũng phải hao phí vô số tâm huyết, tư nguyên mới vượt qua được.
Thường thường là hơn mấy ngàn vạn năm!
Nhưng Sở Cuồng Nhân chỉ hao phí mấy tháng ngắn ngủi!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mấy tháng trước, trên đài Vọng Nguyệt, hắn mới vừa bước vào Đại Đạo Chủ cảnh, mấy tháng sau, trực tiếp tăng đến Đại Đạo Chủ hậu kỳ! !
Cho dù là tuyệt đỉnh tiên chủng, nhưng tốc độ tiến bộ này, vẫn khiến đám Đạo Chủ cảm thấy không thể tưởng tượng được.
“Bộc phát ra khí tức cường đại, hắn muốn làm gì?”
Có đạo chủ cảm thấy nghi hoặc.
Nhưng rất nhanh, bọn họ đã hiểu đầu đuôi mọi chuyện.
Biết Tử Thiên Hận đến đây khiêu khích, ánh mắt mọi người sáng lên.
“Cuối cùng hắn cũng muốn xuất thủ sao?”
“Xem ra, quyết đấu sắp bắt đầu.
”
Mọi người không khỏi có chút chờ mong.
Một người là tiên chủng gần đây thanh danh rất vang dội, một người là hàng ngũ thứ hai của Tử Tinh, trận chiến này, nhất định vô cùng đặc sắc.
Nhưng mọi người đợi một lúc lâu, cũng không thấy Sở Cuồng Nhân có động tác gì, chỉ thấy hắn lơ lửng trên không Phong Nguyệt phường, tay cầm một bầu rượu, cũng không có ý đi tìm Tử Thiên Hận quyết chiến.
Không quyết chiến, tản mát ra khí tức kinh khủng như vậy để làm gì?
Hù dọa người sao?
“Tìm được rồi.
”
Lúc này, Sở Cuồng Nhân bỗng nhiên mở miệng nói.
Ánh mắt hắn nhìn về chân trời phía xa, vượt qua trùng điệp trở ngại, trực tiếp khóa định Tử Thiên Hận trên một khỏa hành tinh bên ngoài cổ thành Thần Nguyệt.
Trên hành tình này, đồng tử Tử Thiên Hận hơi co lại.
Hắn muốn làm gì?
Sở Cuồng Nhân đứng trên không trung Phong Nguyệt phường, giơ Phong Nguyệt Vô Biên trong tay lên, trực tiếp uống hơn nửa bình.
Lúc mới nếm thử rượu này thì không có gì, nhưng sau đó hương rượu phát ra rất mạnh, Sở Cuồng Nhân đã uống mấy bình, hiện tại lại uống hơn nửa bình, hương rượu lập tức bộc phát.
Sở Cuồng Nhân vốn có thể xua đi hương rượu, nhưng hắn không làm như vậy, sắc mặt có chút hồng nhuận, hai mắt cũng bắt đầu mông lung.
Mọi người thấy vậy, không khỏi cổ quái.
Đây là đại chiến uống rượu sao?
“Rốt cuộc Sở Cuồng Nhân muốn làm gì? !”
Mọi người thật sự không hiểu.
Lại thấy Sở Cuồng Nhân say rượu ợ lên một cái, cao giọng thì thầm: “Một thơ một kiếm bình sinh ý, không phụ tên Cuồng bốn mươi năm!”
Lời nói rơi xuống.
Uy áp khủng bố trên người hắn đạt tới cực điểm, sau đó hít sâu một hơi, mưa gió bốn phía phun trào, vô tận linh khí bị hắn hút vào cơ thể.
Trong nháy mắt đó, tất cả tu sĩ cường đại trong cổ thành Thần Nguyệt đều cảm thấy tê cả da đầu, tim đập nhanh không thôi, nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân.
Chỉ thấy trên người Sở Cuồng Nhân có đạo văn lưu chuyển, há miệng phun một cái, trong chớp mắt, linh khí Đế khí tửu khí đều hóa thành một đạo kiếm khí dạo người phun ra ngoài, cuống theo phong vân chi khí bắn về phía xa!
“Nấc.
.
.
”
“Ngăn được kiếm này, ngươi mới có tư cách đánh một trận với ta.
”
Sở Cuồng Nhân ợ một cái nói.
Nghe thấy lời hắn nói, mọi người ào ào nhìn về phía đạo kiếm khí kia.
Bọn họ, đã đoán ra cái gì.
Chỉ thấy kiếm khí giống như một đạo lưu quang, trong chớp mắt đã bay ra phạm vi cổ thành Thần Nguyệt, hướng về phía vũ trụ mênh mông.
Mà mục tiêu chính là, Tử Thiên Hận ở nghìn dặm bên ngoài! !
Kiếm khí mạnh, xé rách tinh vũ!
Tử Thiên Hận bị kiếm khí khóa chặt, nhất thời cảm giác được một cỗ uy áp khủng bố trước nay chưa từng có, đồng tử không nhịn được run rẩy kịch liệt.
“Tiên pháp, Tinh Hà Diệt Thế! !”
Tử Thiên Hận nổi giận gầm lên một tiếng, thôi động tu vi của mình đến cực hạn, một trận ba động tiên pháp bạo phát, thu liễm ánh sao đầy trời.
Một đạo tinh hà kéo dài một trăm ngàn dặm hoành không mà ra!
Tinh hà và kiếm khí, ầm vang va chạm!
Chỉ nghe thấy một tiếng bạo nổ.
Tinh hà nổ tung!
Kiếm khí, thế như chẻ tre, lướt thẳng về phía Tử Thiên Hận!
“Tại sao có thể như vậy?”
Tử Thiên Hận chấn động không gì sánh nổi.
Một chiêu vừa rồi, hắn ta đã