“Thiếu, thiếu chủ chết rồi? !”
“Đi!”
Các sát thủ còn lại lập tức bỏ cứ địa này, chạy trốn về nơi xa, nhưng lúc bọn họ muốn đi, một cỗ lực trường vô hình bao phủ bốn phương tám hướng, đó là tiểu thế giới của Sở Cuồng Nhân!
Những người còn lại thấy thế, cũng muốn dùng tiểu thế giới của mình đối kháng.
Nhưng bọn họ quá yếu.
So sánh với tiểu thế giới của Sở Cuồng Nhân, tiểu thế giới của bọn họ không đáng nhắc tới, bị Sở Cuồng Nhân đè ép nằm trên đất.
Ngay sau đó, Sở Cuồng Nhân thi triển Nhất Niệm Khởi.
Ngàn vạn binh phong ngưng tụ trong hư không.
Như mưa rơi xuống, một đám sát thủ bị tuỳ tiện diệt sát.
Rất nhanh, sát thủ trong cứ điểm Hắc Huyết Lâu này, không còn ai sống sót!
Bên cạnh, Đoan Mộc Hồng nhìn mà sửng sốt.
Nàng âm thầm líu lưỡi, “Không hổ là Thi Kiếm Tiên, thủ đoạn này đúng là mạnh mẽ đến không thể tin được, khiến người ta kinh thán.”
Sở Cuồng Nhân đi đến một tòa lầu các phía xa.
Đoan Mộc Hồng vội vàng đuổi theo.
“Kiếm Tam Tuyệt đang bị giam dưới địa lao, ngươi đi cứu hắn ra, ta qua bên kia tìm một chút.”
Sở Cuồng Nhân nói.
Đoan Mộc Hồng nghe vậy gật đầu, “Được.”
…
Hắc Huyết Lâu là tổ chức sát thủ đứng đầu tinh hệ Tử Kim, cho dù chỉ là một phân bộ cũng cất giấu không ít bảo vật.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sở Cuồng Nhân vơ vét một phen, đạt được không ít đồ tốt, chỉ linh tủy đã được vài tỷ cân.
Hắn đang xấu hổ vì trong ví rỗng tuếch, bây giờ lại tràn ngập lực lượng.
Không bao Lâu.
Hắn đi đến một mật thất.
Mật thất này có lượng lớn cấm chế, trận pháp thủ hộ, đối với hắn, những thứ này đều không phải vấn đề, tuỳ tiện có thể phá giải.
Sau khi tiến vào mật thất, Sở Cuồng Nhân nhìn thấy từng khối ngọc giản treo trên vách tường, bên cạnh ngọc giản có từng cái tên.
Một cái tên đại biểu cho một mục tiêu ám sát.
Ở đây, Sở Cuồng nhìn thấy tên mình.
“A, đúng là đang dự định xuống tay với ta đây.”
Sở Cuồng Nhân đưa tay cầm khối ngọc giản đánh dấu tên mình, đế niệm khẽ động, lượng lớn tin tức vọt tới.
Trong đó bao gồm tuổi tác, tu vi, tu hành pháp, văn minh xuất thân...!của Sở Cuồng Nhân, vô cùng kỹ càng.
Phía sau còn dùng bút đỏ viết bốn chữ.
.
.
Cực kỳ nguy hiểm!
“Biết ta nguy hiểm còn muốn xuống tay với ta, Hắc Huyết Lâu, xem ra các ngươi đúng là chán sống a.”
Năm ngón tay của Sở Cuồng Nhân khẽ nắm, ngọc giản nhất lập tức hóa thành tro tàn.
Trong mắt hắn lóe lên lãnh quang.
Sau đó, hắn nhìn về phía các ngọc giản trên vách tường, phát hiện trên đó có mấy cái tên khá quen thuộc.
“Dương Tiêu, Thần Nguyệt Đạo Chủ, An Thiên, Sư Lĩnh Đạo Chủ.
.
.”
Ánh mắt Sở Cuồng Nhân càng ngày càng lạnh.
Những người này, cũng không tính thân thuộc với hắn, nhưng những người này đều có một đặc điểm chung, chính là đã từng đến bảo vệ hắn trong trận chiến tại cổ thành Thần Nguyệt.
Hắc Huyết Lâu, định hạ thủ với những người bảo vệ hắn?
Phía sau, là người nào chỉ thị?
Hắn lại tìm tòi một phen, cuối cùng cũng tìm được người đứng phía sau.
“Quả nhiên không ngoài dự liệu.
.
.
Tử Tinh!”
Sở Cuồng Nhân lạnh lùng chế giễu một tiếng, Tử Tinh không chỉ dự định giết hắn, thậm chí ngay cả những tu sĩ lúc trước bảo vệ hắn cũng không buông tha.
“Đã như vậy, không thể giữ lại Hắc Huyết Lâu được.” Sở Cuồng Nhân phát tin tức đã lấy được ở đây cho Thần Nguyệt Đạo Chủ.
Để hắn nhắc nhở những người khác cẩn thận một chút.
Cũng thông báo với đối phương, Hắc Huyết Lâu, để hắn đối phó.
Trong lúc nhất thời, cường giả các nơi đều nhận được tin tức, cảm thấy vô cùng phẫn nộ với cách làm của Tử Tinh.
“Móa, lão tử đi trả một nhân tình, Tử Tinh lại muốn giết lão tử? Thật không hổ là Tử Tinh sao, quả nhiên bá đạo.”
“Hắc Huyết Lâu.
.
.
Khốn kiếp, thảo nào gần đây lão tử luôn cảm thấy có người đang giám thị ta, thì ra là bọn họ đang giở trò quỷ.”
“Ta vốn nghĩ trả xong nhân tình này sẽ không nhúng tay nữa, thật không ngờ Tử Tinh lại không buông tha như thế, rất tốt, nếu các ngươi muốn chơi, vậy ta sẽ chơi với các ngươi tới cùng! !”
“Nhờ có Sở đạo hữu báo tin.
.
.”
Cường giả các nơi vô cùng tức giận, đồng thời, dưới đáy lòng bọn họ đã chôn xuống một đầu kíp nổ, một đầu kíp nổ phản kháng Tử Tinh.
Chỉ chờ đến khi có cơ hội, sẽ nhen nhóm kíp nổ này.
Rất nhiều người đều biết.
Cơ hội này, nằm trên người Sở Cuồng Nhân.
…
Phân bộ Hắc Huyết Lâu.
Sở Cuồng Nhân đã thu hết những thứ đáng giá.
Mà Đoan Mộc Hồng cũng đã cứu Kiếm Tam Tuyệt ra.
Vị tiên chủng vốn hăng hái này, bây giờ trên người có không ít thương thế, khí tức uể oải, hiển nhiên đã chịu không ít tra tấn.
May mắn là, đám