Trong chớp mắt bốn vị Thiên Đạo Chủ bị chém giết!
Tất cả mọi người bị dọa.
Đây chính là Thiên Đạo Chủ a!
Là chiến lực đứng đầu tinh hệ Tử Kim, cũng không phải cải trắng hay cỏ đầu đường gì đó, nói chém là chém.
Chuyện này thật không thể tưởng tượng nổi!
Sắc mặt đám người Tử Vi điện chủ, Tử Tinh Thiên Hộ nghiêm túc tới cực điểm, nhìn Sở Cuồng Nhân, đã xem đối phương thành đại địch trước nay chưa từng gặp!
“Để phân thân của ta đến chiến với hắn đi!”
Tử Vi điện chủ phóng xuất ra mấy cái chiến khôi, đám chiến khôi này đều không ngoại lệ, tất cả đều là tồn tại cấp bậc Thiên Đạo Chủ!
Không chỉ như thế, trên người đám chiến khôi này có đế niệm của Tử Vi điện chủ, tương đương với phân thân của hắn ta, tương thông với tâm linh của hắn ta.
“Không hổ là Tử Tinh, ngay cả chiến khôi Thiên Đạo Chủ cũng có.”
Đám người Thần Nguyệt Đạo Chủ tấm tắc nói.
Nhưng bọn họ cũng không sợ hãi, bọn họ nhìn ra, Sở Cuồng Nhân bày ra thực lực, khiến bọn họ có lòng tin vô cùng lớn.
Chiến khôi xuất thủ, hung hãn không sợ chết, không hề yếu hơn đám Thiên Đạo Chủ lúc trước.
Mà ở phía xa lại có một đôi mắt như chim ưng nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân.
Đó là một nam tử trung niên lưng hùm vai gấu, trong tay cầm hắn ta cầm một cái trường cung màu đen, đứng trên một khỏa tinh thần không người.
“Sở Cuồng Nhân, ngươi thật sự rất cường đại! Nhưng minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, ngươi có thể trốn được ám tiễn của ta sao? !”
Nam tử trung niên này cũng là một vị Thiên Đạo Chủ.
Nhưng so với các Thiên Đạo Chủ khác, hắn ta am hiểu nhất là cung tiễn và ám sát, cho nên trong ghi chép của Tử Tinh, hắn ta được xưng là Ám Tiễn Đạo Chủ!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ám Tiễn Đạo Chủ kéo dây cung, một mũi tên đen nhánh ngưng tụ mà thành, khóa chặt Sở Cuồng Nhân đang giao thủ với chiến khối.
Sưu.
.
.
Mũi tên phá không mà ra, chui nhập vào hư không!
Không sai.
Một tiễn này, lại biến mất trong hư không!
Đây là ám tiễn!
Khó có thể phát giác được, mới gọi ám tiễn!
Giờ phút này, Sở Cuồng Nhân đang giao thủ với chiến khôi còn không biết cách đó mấy ngàn vạn dặm, một mũi tên đang lao về phía hắn.
Lúc hắn có cảm ứng, mũi tên kia đã cách hắn không đến một dặm, đối với tốc độ ám tiễn mà nói, một dặm không đáng kể chút nào.
Chỉ là một phần ngàn của một cái chớp mắt mà thôi.
“Há, có ý tứ.”
Ý niệm của Sở Cuồng Nhân khẽ động, bốn phía có vòng xoáy vô hình ngưng tụ.
Nhất Niệm Khởi, Vạn Pháp Tận Quy Hư!
Vòng xoáy vừa ngưng tụ, ám tiễn đã đi tới, chỉ cần Sở Cuồng Nhân chậm hơn một cái chớp mắt, sẽ bị một tiễn này đánh trúng.
Mặc dù chưa chắc đã tạo thành thương tổn gì với hắn, nhưng cảm giác bị người ta ám toán, vẫn khiến hắn cảm thấy vô cùng khó chịu.
Sở Cuồng Nhân nhìn mũi tên màu đen trong vòng xoáy, ánh mắt lạnh lùng, “Ngươi muốn chơi cung tiễn đúng không, vậy ta sẽ chơi với ngươi đến cùng!”
Tâm niệm vừa động, mũi tên màu đen vỡ nát!
Sau đó, hắn liên tục đập ra mấy quyền, đánh bay chiến khôi, cùng lúc đó, niệm lực lưu chuyển, tìm tòi về phía mũi tên vừa rồi.
Nhưng lại không phát hiện bóng dáng của cung tiễn thủ kia.
“Há, đổi chỗ.”
“Nhưng ngươi cho rằng, ngươi có thể đi đâu?”
Sở Cuồng Nhân cười lạnh một tiếng.
Niêm lực khuếch tán, bao trùm toàn bộ chiến trường, tìm kiếm tùn tích của tên cung tiễn thủ kia, bên cạnh, một cái chiến khôi bỗng nhiên vọt lên.
“Cút cho ta!”
Năm ngón tay của Sở Cuồng Nhân nắm lại, lực lượng thân thể bộc phát đến cực hạn, một quyền đập ra, chiến khôi kia bị oanh đến phân mảnh.
“Tìm được.”
Đột nhiên.
Ánh mắt Sở Cuồng Nhân ngưng tụ, nhìn về phía một hành tinh không người cách đây mấy ngàn vạn dặm, một nam tử trung niên đang cầm cung ngắm thẳng hắn.
“Há, bị phát hiện.”
Ám Tiễn Đạo Chủ thấy thế, có chút ngoài ý muốn, “Nghe nói người này biết niệm lực tinh thần, xem ra lực cảm giác của hắn cực kỳ cường đại.”
“Nhưng, như vậy thì thế nào?”
“Bây giờ ta cách hắn mấy ngàn vạn dặm! Lại ngăn cách hơn phân nửa chiến trường, cho dù hắn cảm giác được vị trí của ta, thì có thể làm gì ta?”
Ám Tiễn Đạo Chủ khẽ cười nói.
Đây là tự tin của cung tiễn thủ.
Công kích xa, đây chính là thủ đoạn cung tiễn thủ am hiểu nhất.
“Chờ chút.
.
.”
“Hắn đang làm cái gì?”
Bỗng nhiên, trên mặt Ám Tiễn Đạo Chủ lộ ra vẻ kinh nghi, chỉ thấy Sở Cuồng Nhân bỗng nhiên nâng tay trái lên, tay phải đặt ngang hàng với tay trái.
.
.
“Động tác này là.
.
.”
Đồng tử Ám Tiễn Đạo Chủ đột nhiên co rụt lại.
Động tác này, hắn ta không thể quen thuộc hơn.
Đây là động tác bắn tên a!
Chỉ thấy trong tay Sở Cuồng Nhân xuất hiện một