"Trong thiên địa có linh khí, khí cảm câu thông thiên địa, dẫn vào trong cơ thể..."Trần Tầm không ngừng nhìn xuống, miệng càng lúc càng há to, vẫn muốn phun ra hai chữ nhưng lại chậm chạp không nói, bởi vì câu tiếp theo kiểu gì cũng sẽ thốt lên một tầm cao.Hắn hung hăng nuốt một ngụm nước bọt, trong mắt khiếp sợ, hô to: "Trâu bò! ”"Bò...ò...? Bò...ò...! "Đại Hắc Ngưu sợ tới mức dựng người dậy, đầu trâu nhìn về phía Luyện Khí Quyết, đây là cái đồ chơi gì vậy.“Lão Ngưu, đây chính là pháp thuật tu tiên!”Trần Tầm kích động nói, đây là được đưa tặng miễn phí: "Tu tiên là chủng loại có thể bay kia và hơn nữa cũng không cần đi tông môn tu tiên làm trâu làm ngựa.
”"Bò...ò...!~~"Đại Hắc Ngưu cũng hưng phấn, năm đó bọn hắn nhìn thấy tu tiên giả ngự kiếm phi hành, tung hoành trong thiên địa liền vô cùng hâm mộ."Luyện Khí kỳ chia làm mười tầng, trên tầng thứ mười là Trúc Cơ, có thể phá vỡ hạn chế thọ nguyên, tăng thêm bốn trăm năm tuổi..."Trần Tầm đọc đến đây, hắn và Đại Hắc Ngưu đều lặng lẽ giương miệng lên, tiếp đó bọn hắn liếc nhau một cái rồi cùng phát ra tiếng cười hèn mọn khó hiểu.Nhưng công pháp này chỉ nói đến Trúc Cơ liền hết, bọn hắn không biết trên Trúc Cơ còn có cảnh giới gì."Lão Ngưu cùng nhau thử xem, dựa theo quá trình vận hành của nó rồi cảm thụ linh khí trong thiên địa."Trần Tầm ngồi xếp bằng, còn thuận tiện dạy Đại Hắc Ngưu ngồi xếp bằng, cười đến toàn thân hắn phát run: "Thiên địa vạn vật này, chỉ cần người có linh căn là đều có thể cảm thụ được linh khí.
”"Bò...ò...?""Yên tâm, ngươi khẳng định có, bởi vì ngươi chính là linh thú.""Bò...ò...~"Đại Hắc Ngưu nhếch miệng, yên tâm rồi.“Đến đây, linh khí thiên đạo, nghe hiệu lệnh của ta, vào thân thể ta!"Bò…ò…bò…ò…bò…ò!"Một người một trâu dựa theo quá trình vận hành của công pháp, bắt đầu thử cảm giác nắm giữ linh khí thiên địa, hai mắt bọn hắn khép hờ, tâm trầm khí tĩnh, một canh giờ cứ như vậy trôi qua.Hai canh giờ trôi qua...Ba canh giờ trôi qua...“Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!”Trần Tầm âm trầm mở mắt, nhìn về phía Đại Hắc Ngưu rồi hỏi: "Gặp ngay hàng giả rồi? ”"Bò...ò...!~Bò...ò...!" Đại Hắc Ngưu chần chờ một chút, lại gật đầu, tựa như không có cảm giác gì."Thật đáng ghét."Trần Tầm biểu tình thống khổ, hai tay chống đất: "Không nghĩ tới nhi tử của Tôn lão lại bị một hàng giả hãm hại, xem ra nhi tử của lão sau khi tu luyện thì phát hiện có gì đó không đúng, mới để lại nó.
”"Bò...ò...!bò…ò…!" Đại Hắc Ngưu gật đầu, nói rất có đạo lý, Trần Tầm thật thông minh."Nhưng mà."Trần Tầm chuyển đề tài, khẽ nhíu mày:"Tu luyện xong, bụng quả thật có chút cảm giác.
”"Bò...ò...?""Có thể là do ăn quá nhiều thịt yêu thú, ta đi ra ngoài một chuyến, đi đại tiện."Đại Hắc Ngưu: "..."Sau khi Trần Tầm đi ra ngoài, hắn lập tức tìm một chỗ bí mật, đào một cái hố ngồi xổm xuống và bắt đầu suy nghĩ miên man.“Chẳng lẽ linh căn ta quá yếu?”Gương mặt Trần Tầm nhíu chặt lại chậm rãi giãn ra: "Không thể nào, Đại Hắc Ngưu là linh thú, chẳng lẽ nó và mình đều ăn hại giống như nhau? ”Trần Tầm nghĩ đến đây, không khỏi âm thầm nở nụ cười, động tác thân thể càng lúc càng lớn, đột nhiên sắc mặt hắn biến đổi, nhìn về xuống chân mình: Ôi, cmn..."Trở lại trong động, Trần Tầm nói: "Lão Ngưu, kỳ thật còn có một khả năng, là linh căn chúng ta quá yếu.
”Đại Hắc Ngưu cũng không trả lời, mà là chóp mũi không ngừng ngửi, sao trên người Trần Tầm có mùi hôi thối."Lão Ngưu?" Trần Tầm nhướng mày, có ý gì.Mũi Đại Hắc Ngưu đã sắp ngửi xuống dưới chân Trần Tầm.“Lực Bạt Sơn Hà!”"Bò...ò...! ~~~”Đại Hắc Ngưu trực tiếp bị Trần Tầm giơ lên, Trần Tầm giận dữ nói: "Lão Ngưu, ta đang nói chuyện với ngươi đấy.
”"Bò...ò...~"Đại Hắc Ngưu thành thật, nằm rạp ở trên đất, cách Trần Tầm rất xa nhưng ánh mặt lại tràn ngập sự chế nhạo."Mỗi ngày chúng ta thử kiên trì tu luyện một canh giờ, nếu không được thì thôi.""A."Đại Hắc Ngưu gật đầu, nhìn thấy Trần Tầm đang đi tới, nó vội vàng đổi vị trí, nhưng Trần Tầm há có thể buông tha cho nó, Đại Hắc Ngưu khóc không ra nước mắt.Bọn hắn liền cưỡng ép ngủ với nhau một đêm, ngày hôm sau tiếng chim hót truyền vào trong hang động, một tia ánh mặt trời chiếu xuống."Dậy thôi lão Ngưu, chuẩn bị đi hái thuốc nào."Trần Tầm chậm rãi mở mắt ra, duỗi lưng một cái, còn buồn ngủ: "Sau đó thoa một ít thuốc lên đầu ngươi.
”"Bò...ò...!~" Đại Hắc Ngưu cũng tỉnh, cái đầu chính xác còn hơi đau.......Chỉ trong chớp nhoáng, thời gian