Ở hậu viện, Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu mở to mắt nhìn nhân sâm núi trăm năm, sau bao đêm bị hút cạn tinh nguyên thì lúc này cũng xem như có gì đó rồi.
“Lão Ngưu, phát tài rồi.
”Trần Tầm nhìn một cái, củ nhân sâm núi này bị hắn và Đại Hắc Ngưu dốc hết sức dùng diệp lục chăm bón: “Bước đầu kiếm vàng, phải chắc chắn.
”“Mu!!” - Đại Hắc Ngưu kích động rồi, nó còn chưa nhìn thấy vàng bao giờ.
“Trong một năm nay, đây chắc chắn là thứ mà vô số nhà giàu trong thành tranh giành, là sự tồn tại có thể lấy mạng người.
”Trần Tầm gắt gao nuốt nước bọt, đa số thư tịch về dược liệu đều có ghi chép, vậy nên có thể nói đây là thần vật ở trần gian: “Lão Ngưu, bán không?”“Mu? Mu!”Đại Hắc Ngưu kích động một lúc rồi lại lắc đầu, bọn hắn không thiếu tiền bạc, hiện tại đủ để chi tiêu qua ngày rồi, đây chính là bảo bối của bọn hắn.
“Được, vậy thì để lại, đề phòng có khi cần dùng.
” - Trần Tầm gật đầu, hắn cảm thấy nếu bán đi thì quá đáng tiếc, thật có lỗi với vô vàn ngày đêm chăm bón tinh nguyên.
“Lão Ngưu, chúng ta chăm bón món dược liệu khác đi, vài chục năm là đủ rồi, không thì bắt mắt quá, một ngày nào đó sẽ xảy ra chuyện.
”“Mu!”Đại Hắc Ngưu nặng nề gật đầu, Trần Tầm đã kể cho nó nghe rất nhiều chuyện mang ngọc mắc tội, nó hiểu.
Bọn hắn ở sơn mạch Ninh Vân mấy năm toàn hái được một ít thảo dược, chưa từng thấy qua linh dược trong truyền thuyết, cả đời người làm gì có được vận khí tốt như thế.
Nhưng sau khi nhìn thấy trận chiến trên vòm trời của những người tu tiên ấy, bách tính và các nhà quý tộc trong thành Bàn Ninh sôi nổi không ngớt, nóng lòng cầu tiên, từng tốp từng tốp người thẳng hướng dãy núi Ninh Vân mà đi.
Trong số đó còn xuất hiện mấy tên giang hồ lừa đảo dụ dỗ người khác tán gia bại sản, giết người cướp của, việc kinh doanh bán quan tài bắt đầu bùng nổ.
Vài môn phái giang hồ cũng bắt đầu không chịu ngồi yên, tiên tông không nhận đệ tử, ta nhận! Tiên tông không quản chuyện đời, ta quản!Vậy nên khắp nơi dần xuất hiện chuyện giang hồ hiệp nghĩa được người ta ưa chuộng, dã nhân trong sơn mạch Ninh Vân cũng dần bị người ta bỏ ra sau đầu.
Dường như thời gian có thể giãi bày hết thảy!.
Tháng năm đằng đẵng, d.ục vọng cũng trở về hư không, nháy mắt đã qua năm năm.
Năm năm nay, Trần Tầm dồn hết tất cả điểm trường sinh vào vạn vật tinh nguyên, cuối cùng hắn và Đại Hắc Ngưu cũng thành công đột phá Luyện Khí kỳ tầng ba.
Tất cả những người lúc đầu xưng huynh gọi đệ với hắn, có người thì già đi, người thì nằm xuống, Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu lo không ít chuyện tang ma bởi vì người nhà bọn họ bận trước bận sau.
Đêm thu trời cao sương dày, ánh trăng lành