“Thì ra là vậy.
” Ánh mắt tiểu bàn tử bừng lên, xua tan chút hoài nghi trong lòng.
“Tầm huynh có biết vì sao các môn phái lớn lại tổ chức đại hội Thăng tiên không?”Tiểu bàn tử dẫn Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu đi về phía trước không ngừng nghỉ, dần dần đi sâu vào trong dãy núi, thế mà trên đường còn gặp vài vị tán tu dọa Trần Tầm giật mình.
Nhưng mà biểu cảm của bọn họ đều hững hờ như nhau.
Dường như họ nhận ra tiểu bàn tử, đánh giá Trần Tầm đôi chút rồi tự đi mất.
“Mong Bàn ca giải đáp.
” Thái độ của Trần Tầm vẫn khiêm nhường, khiến tiểu bàn tử vô cùng hưởng thụ.
“Ngoại trừ các môn phái phái người đi khắp nơi thu nhận đệ tử thì còn có rất nhiều tán tu lưu lạc ở ngoài.
”Tiểu bàn tử ung dung nói: “Tất cả những người này đều vì rất nhiều các nguyên do ngoài ý muốn mà bước lên tiên lộ, trong số đó không thiếu những người có tư chất xuất chúng bẩm sinh.
”“Bàn ca nói rất hợp lý, nếu như bị chôn vùi thì cũng mất mát cho các tiên tông lớn.
”“Ôi, đúng vậy, ta đã làm việc này nhiều năm, mỗi năm số lượng của những tán tu ấy như cá diếc sang sông vậy.
”Tiểu bàn tử tặc lưỡi thở dài, không ngừng ca cẩm: “Đây cũng là cơ hội tốt cho các phái lớn mở rộng thực lực, ai mà không muốn tiến thêm một bước chứ.
”“Chủ yếu là vẫn nhờ có người như Bàn ca, nếu không thì tán tu bọn ta làm gì có cơ hội.
”Câu này của Trần Tầm là thật lòng, hơn nữa lại còn cảm động sâu sắc.
Tiểu bàn tử bỗng vỗ vỗ bả vai Trần Tầm, trong ánh mắt toát ra ý tán thưởng, vốn dĩ hắn ta còn muốn thêm tiền nhưng lại thôi.
Hắn ta cũng đã thấy qua vô số tán tu chẳng đi được đến đâu nên càng nghĩ thoáng hơn bọn hắn, không có hi vọng lên được Trúc Cơ thì không bằng cứ thoải mái hưởng thụ ở trần thế.
“Tầm huynh, ta nói thêm một câu.
”“Mời Bàn ca chỉ bảo.
”“Yêu cầu của những môn phái lớn này đối với tư chất tu tiên cực kỳ cao, nếu như không có cơ hội thì phải nghĩ thoáng ra một chút, không nên bị tâm ma quấy nhiễu.
”Tiểu bàn tử thật lòng nói, đây là lần đầu tiên hắn ta thấy một tán tu trên đường như vậy, những tán tu trước kia ai cũng mạnh mẽ tuyệt vời, tự xưng là tiên nhân cả.
Sau khi bọn hắn vào đại hội Thăng tiên mới phát hiện ra sự thật tàn nhẫn rằng thường sẽ có hơi điên rồ, làm ra vài việc không thể dự đoán.
“Lời của Bàn ca ta đã nhớ kỹ rồi.
” Trần Tầm dừng bước, trịnh trọng chắp tay nói.
“Tốt, chúng ta đi thôi.
”Tiểu bàn tử mỉm cười nói rồi tiếp tục dẫn đường.
Dần dần, bọn hắn nhanh chóng đến một sơn cốc, sương mù lượn lờ xung quanh, giơ tay không thấy năm ngón.
“Chính là cái này đây Tầm huynh, là Cửu Tinh Cốc.
”Tiểu bàn tử đứng chắp tay sau lưng, nhìn về phía sương mù: “Đây là trận pháp do các phái hợp sức dựng nên, nếu như người phàm đi nhầm thì sẽ lạc vào đây, sau đó bị đưa ra ngoài.
”“Đi thẳng vào luôn là được phải không?”Trần Tầm vô thức hỏi, trong mắt toát ra vẻ rung động, vậy mà màn sương mù này lại là do trận pháp tạo ra, thiên tượng thay đổi rồi.
“Đương nhiên, trận pháp có thể phân biệt được pháp lực trong cơ thể tu sĩ.
”Tiểu bàn tử cười ha ha nói: “Tầm huynh này, đến đây phải tạm biệt thôi, ta còn phải đi đưa tán tu khác.
”“Được, đa tạ Bàn ca.
” Trần Tầm chắp tay, trong mắt toát ra niềm hoan hỉ.
Tiểu bàn tử gật đầu, xoay người rời đi vô cùng phóng khoáng.
“Lão ngưu… chúng ta đến rồi… thế giới của người tu tiên.
”“Mu…mu…”Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu đứng lặng ở ngoài, tựa như ngày đó, lần đầu tiên bọn hắn đến thành Bàn Ninh, cả người đều run rẩy, trong lòng càng thêm kích động hơn cả lúc đó.
Nhưng Trần Tầm không tiến vào mà dẫn Đại Hắc Ngưu đi sang một bên, còn mấy ngày nữa đại hội Thăng tiên mới chính thức bắt đầu, bây giờ là khoảng thời gian