Một loạt hành động trôi chảy tự nhiên như ăn cơm uống nước.
Trình Tiêu cố gắng giãy giụa thêm một chút: “Tôi ——”Cư dân mạng: “Cậu im đi!”Sáng sớm, khi ánh nắng đầu tiên chiếu lên mặt đất, Trịnh Diêu tỉnh lại đúng giờ.
Không còn cảm giác sốc nhiệt nữa, cô theo bản năng mà thở phào nhẹ nhõm.
Bất cứ lúc nào, mặc kệ là đang ở đâu, sức khoẻ vẫn luôn là điều quan trọng nhất.
Gỡ dây thừng ra gói ghém lại rồi bỏ vào balo, Trịnh Diêu bắt đầu tự hỏi, có lẽ là lúc cần xây một cái nhà gỗ.
Tháng 7 tháng 8 đúng là mùa mưa, tối hôm qua là do cô may mắn nên mới không gặp mưa, nhưng chuyện này sẽ không kéo dài mãi mãi.
Võng tuy tốt, nhưng cũng không phải là cách lâu dài.
Huống hồ, trời cũng sắp mưa rồi.
Trịnh Diêu đứng trên đảng tá ngầm, nhìn bầu trời xa xăm, một lúc lâu sau, cô mới ngừng lại, vẻ mặt nghiêm trọng.
Nhưng khán giả cũng không biết trong lòng cô đang nghĩ gì.
5 giờ rưỡi sáng, với những người phải dậy sớm đi làm thì cũng sắp đến giờ phải dậy rồi, nhưng với cú đêm mà nói thì… Ừm, sắp đến giờ đi ngủ rồi.
Chẳng có mấy người thức xem livestream, chỉ ngẫu nhiên xuất hiện 1-2 bình luận, bầu không khí quạnh quẽ trống vắng vô cùng.
“Cô ta đang làm gì vậy?”“Ai mà biết.
”Khán giả nhìn cô gái đứng thừ người ra trên tảng đá ngầm trong màn hình, liên tục ngáp không ngừng.
Một lúc lâu sau, cô gái mới bắt đầu hành động, nhưng hành động của cô lại khiến khán giả cảm thấy rất buồn cười.
Tư