Có cổ quan làm vũ khí, tốc độ kích thương Hồng Lân Ưng tăng nhiều, mỗi lần Lục Ly đều có thể nhẹ nhõm đập bay một hai con Hồng Lân Ưng. Chỉ qua một nén hương, bốn phía đều là Hồng Lân Ưng bị nện thương.
Rất nhiều hung cầm bị đập gãy cánh không bay lên được, chỉ có thể nằm ở trên mặt đất vỗ cánh, lật mình huýt dài, bốn phía rất nhiều cây cối bị đụng ngã, vết trảo vết cắt khắp nơi, một mảnh hỗn độn.
Ba nén hương sau, Hồng Lân Ưng chỉ còn lại không tới mười con, nguy hiểm đã được giải trừ. Lục Ly mệt mỏi thở dốc, hắn để cổ quan xuống không công kích nữa, những Hồng Lân Ưng kia đều sợ vỡ mật, không dám tới gần hắn.
Cổ quan nặng nề giáng xuống, dẫn tới mặt đất chấn động, khóe miệng của Di tiểu thư co rút. Hài cốt bên trong sợ là bị chấn bể rồi? Đây chính là tổ tông của nàng...
- Hát!
Hồng lão đánh bay một con Hồng Lân Ưng, hắn liếc nhìn xung quanh, quả quyết hạ lệnh:
- Chuẩn bị rút lui, không thể ở nơi này, nhiều Hồng Lân Ưng như vậy, sẽ hấp dẫn càng nhiều Huyền thú.
- Tổ quan tại sao?
Di tiểu thư lo lắng, lui đi sẽ không có người thủ hộ tổ quan nha.
- Chớ để ý, tổ quan có cấm chế bảo hộ, Huyền thú không hủy được.
Hồng lão nghĩ nghĩ, phất tay nói.
Trong lòng Lục Ly hơi động, nhanh chóng kéo tổ quan đến bên một ngọn núi nhỏ, sau đó thân thể nhảy lên, nhấc chân đạp xuống mấy cước.
Núi nhỏ sụp đổ, bùn đất trượt xuống vùi lấp cổ quan, Lục Ly nói:
- Như vậy sẽ không có Huyền thú chú ý tổ quan nhà ngươi.
- Được, rút lui!
Di tiểu thư nhìn mấy lần, múa chiến đao đánh lui một con Hồng Lân Ưng, ra hiệu bọn hộ vệ rút lui, Lục Ly lại gấp, vội vàng nói:
- Chờ một chút, Di tiểu thư, ngươi còn chưa trả Thối Thể Đan cho ta.
- ...
Di tiểu thư trợn trắng mắt, trừng Lục Ly một cái, nhìn Hồng lão nhẹ gật đầu. Hồng lão lấy ra một cái túi nhỏ vung qua, còn một tên hộ vệ thì ném chiến đao tới, nói:
- Tiểu tử, trong này có mười viên Thối Thể Đan, đều cho ngươi, chiến đao này cầm lấy hộ thân đi.
- Đa tạ đại nhân.
Lục Ly tiếp nhận chiến đao, mở túi ra nhìn, khuôn mặt không khỏi mừng rỡ. Hắn chắp tay xoay người rời đi, phát sinh thú triều như vậy, hắn cũng rất lo lắng cho an nguy của tỷ tỷ.
- Chờ một chút!
Di tiểu thư kêu lên, Lục Ly nghi ngờ quay đầu. Di tiểu thư nói:
- Hôm nay ngươi giúp chúng ta, nếu muốn gia nhập Liễu gia, sau khi thú triều bình định, ngươi có thể tới Vũ Lăng Thành tìm ta.
Lục Ly không thể tu luyện huyền lực, trước kia Di tiểu thư một mực xem thường hắn. Hôm nay Lục Ly biểu lộ ra lực chiến đấu mạnh mẽ, nhất là đao pháp nhanh như thiểm điện kia, khiến Di tiểu thư lau mắt mà nhìn. Cộng thêm ân cứu mạng, nàng mới ném ra cành ô liu.
- Được, đa tạ tiểu thư.
Lục Ly vui vẻ, Liễu gia là bá chủ của Vũ Lăng Thành, gia tộc tam phẩm. Gia nhập Liễu gia, Địch Bá thấy hắn cũng phải cúi đầu, hắn có thể mang theo tỷ tỷ đi Vũ Lăng Thành ở, không sợ Địch Bá tìm phiền toái nữa.
Hồng lão và đám hộ vệ đánh lui mấy con Hồng Lân Ưng cuối cùng, lập tức mang theo Di tiểu thư rút lui. Các nàng không có đi Hắc Ưng Lĩnh, bên kia có trận pháp bảo hộ, Huyền thú không cách nào đánh tan, còn nếu như xuất hiện Huyền thú cường đại, các nàng tới cũng chỉ là chịu chết.
Lục Ly lao nhanh, hắn cũng không dám tới Hắc Ưng Lĩnh, chỉ có thể chạy nhanh về phía nam. Phía nam không có đường núi, hắn chỉ phải trèo đèo lội suối, gian nan tiến lên.
- Gào...
Phương bắc thỉnh thoảng truyền đến tiếng thú gào, cũng may khoảng cách rất xa, không uy hiếp được bên này. Lục Ly cũng không thèm quan tâm, chuyên tâm đi đường.
Hắn xách theo chiến đao, như dã thú chạy nhanh ở trong vùng hoang dã, đi hơn mười dặm, cuối cùng cũng tìm được đường núi quen thuộc.
Mấy nén hương sau, hắn đi ngang qua một bộ lạc, thấy bộ lạc kai mặc dù có chút ồn ào, lại không có Huyền thú công kích, trong lòng như trút được gánh nặng.
Bộ lạc này ở phái bắc Địch Long bộ lạc, nơi này an toàn, Địch Long bộ lạc khẳng định không có việc gì. Hắn nhanh chân chạy về, hao tốn nửa canh giờ, rốt cục đến bên ngoài bộ lạc.
Bộ lạc đèn đuốc sáng trưng, hỗn loạn tưng bừng, hiển nhiên là tiếng thú gào ở phương bắc kinh động bọn hắn. Lục Ly ở ngoài hàng rào thấy được một thân ảnh quen thuộc, lập tức rống to:
- Tỷ tỷ!
- Hô...
Lục Linh nhìn thấy Lục Ly bình yên trở về, thở ra một hơi thật dài. Bên ngoài có rất nhiều phụ nhân nhìn thấy Lục Ly đều thầm rủa, ánh mắt lạnh lùng, nhìn tỷ đệ Lục Ly cực kỳ khó chịu.
- Về nhà