Môi Tống Cận Trạch nhếch lên một nụ cười, tùy ý dựa lưng ra ghế.
- " Tổng Giám Đốc Sở đây quá đề phòng rồi, nếu như thật sự chúng tôi có ý muốn hại Tần Thị thì nên trực tiếp xuống tay không cần phải vòng vo mà đích thân tôi đến đây ký hợp đồng ".
Phải.
Nếu thật sự Tống Thị muốn diệt Tần Thị thì họ chỉ cần búng tay thôi Tần thị cũng có thể sụp đỗ.
Nhưng Tần Nguyệt vẫn không thể hiểu được một tập đoàn lớn như Tống Thị thì có hàng ngàn hàng vạn tập đoàn lớn khác muốn hợp tác cùng, tại sao Tống Cận Trạch lại nhất thiết muốn hợp tác cùng Tần Thị một công ty nhỏ bé không đáng để mắt đến.
Đợi được một lúc Tống Cận Trạch vẫn chưa nghe Tần Nguyệt nói gì.
Anh nhướn mày nhìn cô chăm chú bản hợp đồng này Tống Cận Trạch đưa ra về mọi mặt bên Tần Thị hoàn toàn có lợi vậy cô còn đang suy nghĩ băn khoăn điều gì.
- " Nếu tôi có nhã hứng nhất thời thì không cần phải đích thân đến tận đây chỉ cần cho một vài nhân viên đến là xong hợp đồng này rồi.
Đây là lòng thành của tôi và tôi cũng rất mong chờ lần hợp tác này của chúng ta ".
Tần Quốc Khiêm đứng bên cạnh nhìn Tần Nguyệt kiên nhẫn chờ cô đưa ra câu trả lời.
Đây đúng là cơ hội tốt để Tần Thị tiếp cận đến thị trường lớn dù có bẫy ở trong bản hợp đồng này ồng cũng muốn liều một lần nhưng ông không hiểu tại sao con gái ông lại chần chừ điều gì.
- " Tần Nguyệt ba cảm thấy hợp đồng rất thuận lợi cho chúng ta con......!"
Tần Quốc Khiêm còn chưa dứt câu Tần Nguyệt đã chen ngang lời ông nói:
- " Cho chúng tôi ba ngày, ba ngày sau chúng tôi sẽ cho Chủ tịch Tống câu trả lời hài lòng ".
Hai người trợ lý đi theo Tống Cận Trạch lộ rõ vẻ mặt bất ngờ vẫn chưa có ai dám để cho Tống Thị chờ đợi vậy mà một Tần Thị nhỏ bé này lại dám đưa ra yêu cầu như vậy.
Đúng là được nước làm tới mà còn không nghĩ xem được hợp tác cùng Tống Thị là ước mơ của bao người mà còn làm giá đúng là có phúc mà không biết hưởng.
Một trong hai người muốn phản đối thì Tống Cận Trạch đã ra hiệu cho anh ta im lặng.
Anh cười như không cười cũng không vội, lập tức sảng khoái đồng ý.
- " Được ".
Tần Nguyệt nỡ nụ cười cô biết hai người theo Tống Cận Trạch không đồng ý việc cho thời hạn ba ngày.
- " Bên Chủ Tịch Tống đây không trách chúng tôi chứ.
Đây là làm ăn chúng tôi cũng phải cần bàn bạc lại......!"
Với quyệt định của cô Tần Quốc Khiêm lộ rõ vẻ không hài lòng trên khuôn mặt nhưng ở đây ông không tiện để nói ra.
Còn chưa để Tống Cận Trạch kịp nói thì Tần Nguyệt không biết vô tình hay cố ý làm đỗ trà vào người của mình.
- " A.....!Thật ngại quá.
Tôi ra ngoài một chút ".
Nói xong Tần Nguyệt rời đi mặc kệ bao nhiêu ánh mắt đang nhìn mình.
Nhìn bóng lưng của cô rời đi khuất sau cửa, lúc này Tống Cận Trạch cũng đứng lên......
- " Tôi muốn đi vệ sinh một chút ".
Vừa lúc nãy anh đã nhận được tín hiệu của Tần Nguyệt, muốn anh ra ngoài gặp riêng cô.
Tần Quốc Khiêm lập tức gật đầu.
Tần Nguyệt thả chậm bước chân, ánh mắt giận dữ nhìn ra phía sau.
Tống Cận Trạch bước lại chỗ của cô nở nụ cười nhìn cô.
- " Không nghĩ đến Tổng Giám Đốc Sở muốn gặp riêng tôi mà phải tự làm hại mình như vậy ".
Tần Nguyệt tức