Chương 552
Khi nhìn thấy những người này, cảm xúc bất an, hoảng hốt cùng sợ hãi trong lòng Tạ Lan dần biến mất, cô ta nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, sau đó, ánh mắt Tạ Lan lóe lên sự nham hiểm, tàn nhẫn cùng kiêu ngạo:
“Mẹ kiếp, đầu các người có vấn đề hay mắt các người bị mù hả? Thấy bà đây ổn lắm hả? Anh tôi bị giết rồi đấy, các người không thấy hay sao hả?”
Tạ Lan tức giận mắng, cô ta không chút kiêng nể, cứ thế mắng chửi đám người được gọi là… những ông lớn của thành phố Tần: “Má nó, ai biết thằng khốn này? Tôi muốn hắn chết, không, muốn hắn sống không bằng chết!”
“Được, được, cô Tạ cứ yên tâm!”
“Cô Tạ, cứ giao cho chúng tôi!”
“Cô tạ, xin cô yên tâm”.
“…”
Đám nhân vật lớn vô cùng hoảng sợ, bọn họ khúm núm nghe Tạ Lan răn dạy hệt như đàn em của cô ta.
Cũng đành thôi, có thể nói, nhà họ Tạ chính là ông trời của thành phố Tần.
Ở nơi này, có ai dám chống đối bọn họ cơ chứ?
Người nhà họ Tạ rất ít khi xuất hiện, ngoại trừ những nhân vật có máu mặt thật sự thì không ai biết được bọn họ đáng sợ cỡ nào. Ngay cả người của chính phủ ở thành phố Tần cũng phải nể mặt bọn họ vài phần.
Đúng vậy, nhà họ Tạ rất mạnh, có thể nói, nếu không được nhà họ Tạ cho phép thì những nhân vật đứng thứ hai, thứ ba, thứ tư,… tại thành phố Tần mãi mãi không có cơ hội ngóc đầu.
Trong giới nhà giàu ở thành phố Tần có một câu nói được lưu truyền.
Nhà họ Tạ chính là ông trời của thành phố Tần.
Nhà họ Tạ đáng sợ không phải vì bọn họ có nhiều tiền, càng không phải vì bọn họ đã giúp