Lộ Tùng Minh giật mình sợ hãi nói: “Để em tự làm, để em tự làm!”
Hoàng Dương có biệt danh là quân tử nho nhã nhưng không có nghĩa là anh ta thực sự nho nhã, nếu như để bị Hoàng Dương đích thân ra tay đánh thì chẳng phải hắn sẽ bị đánh tới tàn phế hay sao?
Hắn hoàn toàn không dám để cho người trước mặt đích thân ra tay.
“Chát!”
Vừa dứt lời thì Lộ Tùng Minh đã ngay lập tức giơ tay tự tát vào mặt chính mình.
“Mày chưa ăn cơm sao?”, Hoàng Dương lạnh lùng nói.
“Chát!”
Lộ Tùng Minh lại tát thêm một cái tát nữa, lần này tát mạnh hơn rất nhiều, gần như là đã dốc hết toàn lực để tát, vừa tát xuống thì gương mặt của hắn đã in năm dấu tay đỏ lòm.
“Chát! Chát! Chát! Chát!”
Lộ Tùng Minh quỳ gối trước mặt Trần Đức tát lấy tát để khiến cho những người xung quanh chết lặng, không ai có thể ngờ kết quả lại thành ra như vậy.
Cả đám người nhìn về phía Trần Đức và Tử Hàm, nét mặt của ai cũng thay đổi, thầm hạ quyết tâm về sau tuyệt đối sẽ không dám động vào cô bé kia nữa.
Phía sau Trần Đức, Đàm Thu cảm thấy hết sức kinh ngạc, cậu ấy không ngờ Trần Đức lại quen biết một người lợi hại như Hoàng Dương.
Phía xa, bố mẹ của cậu bé ngồi xe lăn cũng kinh ngạc nhìn cảnh tượng này, sắc mặt đỏ bừng.
Toàn bộ sự việc đều do con của họ gây ra.
Vậy mà bọn họ lại trốn tránh trách nhiệm, không dám ra mặt giải quyết.
Không ngờ kết quả lại thành ra như thế này.
“Chúng ta đi mau”, trong mắt người phụ nữ hiện lên một tia sợ hãi, rất lo lắng Trần Đức giải quyết xong chuyện ở bên kia sẽ tiếp tục giải quyết tới vợ chồng bọn họ cho nên đã ngay lập tức đẩy con mình đi xa.
Tất cả những chuyện này Trần Đức đều biết nhưng anh cũng không nói, sắc mặt vẫn bình thản như thường.
Tiếng bạt tai của Lộ Tùng Minh càng lúc càng lớn, cũng càng lúc càng có nhiều người chạy đến xem và chỉ trỏ về phía Lộ Tùng Minh khiến cho hắn chỉ