Ngày đó, đạo chính lệnh thứ nhất được thi hành, toàn bộ triều đình nghênh đón một sự thay đổi lớn. Có một đám lão thần và Vệ Trung Toàn ủng hộ, lôi lệ phong hành, nhanh chóng định ra danh sách.Bởi vì chỉ điều chỉnh các quan chức ở giai cấp thống trị nên số người liên quan đến cũng không nhiều. Vì lẽ đó nên vẻn vẹn có ba ngày, toàn bộ triều đình đã triệt để thay hình đổi dạng. Do đó lần thứ hai Dương Mộc vào triều càng thêm thuận buồm xuôi gió, không cần phải lo lắng không gọi đúng tên mấy cái chức quan và chức trách của nó, đỡ phải lúng túng.Cùng lúc đó, hai tòa thành trì khác cũng đã bắt đầu đổi mới, theo như tin tức báo về, tất cả đều rất thuận lợi.Còn lại, trên căn bản chính là hoạt động của lục bộ. Xét tình huống bây giờ của Thương Quốc thì khoảng chừng mười ngày nửa tháng nữa các quan viên đều có thể thích ứng với chế độ mới. Từ nay về sau, toàn bộ Thương quốc cứ theo phương thức này mà hoạt động.Sau khi tất cả ổn định, ba chính lệnh lớn rốt cục cũng bắt đầu tiến vào nhật trình.Lâm triều, Dương Mộc và Hữu Tướng đưa bản gốc của chính lệnh ra để cho quần thần cùng thảo luận. Cuối cùng quyết định, trước tiên nên thi hành chính lệnh cơ sở nhất - Chế độ công huân tước.Cả quốc gia chia làm sáu giai cấp, phân biệt là vương, công, hầu, bá, bình dân và tiện nô. Trong đó bốn giai cấp trước là quý tộc, hai giai cấp sau là dân chúng và tiện dân nô lệ. Bên trong mỗi một giai cấp lại phân chia thành năm sao, gộp lại vừa vặn là 30 cấp.Phân chia như vậy là vì hiện nay, các nhân vật quan trọng của môn phiệt đại tộc đều có tước vị trong người. Bảo lưu công, hầu, bá, kỳ thật là giữ nguyên tước vị cho các quý tộc, cũng là để trấn an bộ phận này.Đồng thời, giai cấp bình dân có thể áp dụng chế độ tính điểm, thông qua các công trạng lớn nhỏ khác nhau thì sẽ nhận được từng số điểm khác nhau.Ví dụ như, thu được hai trăm điểm là có thể thăng cấp thành bình dân hai sao; bốn trăm điểm, là có thể thăng cấp thành bình dân ba sao; sáu trăm điểm, bình dân bốn sao; tám trăm điểm, bình dân năm sao; một ngàn điểm là có thể được phong tử tước, bước chân vào hàng ngũ quý tộc.Còn ở trong chế độ công huân tước thì chém đầu một binh lính bình thường là có thể thu được một trăm điểm, chém được người có thân phận càng cao thì điểm sẽ càng nhiều. Nếu như ở trên chiến trường giết được viên tướng thống lĩnh một ngàn người là có thể trực tiếp thu được bốn trăm điểm.Mỗi lần thăng cấp đều sẽ được thưởng tiền bạc và nô lệ tương ứng, còn có được quyền sử dụng ruộng đất và miễn giảm thuế. Thậm chí còn được ưu tiên về mặt pháp luật và chính trị, giết người không đền mạng, phong quan cũng không phải là vấn đề.So với chế độ huân tước đơn giản lúc trước, phân chia thành 30 cấp như vậy rõ ràng có sức sống hơn. Đây là kết quả mà Dương Mộc tham khảo từ biến pháp Thương Ưởng. Lấy ví dụ như trong game, nhất định phải có cấp bậc rõ ràng, để người chơi có cảm giác vui vẻ khi thăng cấp, như thế mới có thể làm cho họ muốn ngừng mà không được.Đương nhiên, quan trọng nhất ở đây cũng không phải sự biến hóa về hình thức và số lượng tước vị, mà là biến hóa từ tính chất gốc rễ của nó.Xưa nay ở các nước, đều là hoàng tộc được phong tước, sau khi được phong tước nhất định sẽ có cuộc sống sung sướng. Còn bách tính bình thường đời đời kiếp kiếp đều giống như dê bò thảo cẩu vậy, vô duyên với tước vị. Sau khi cải cách, phong tước hoàng tộc và phong tước công thần cùng tồn tại, từ đó không chỉ có con cháu hoàng tộc dựa vào thân phận để được phong tước, ngay cả bách tính bình thường cũng có thể thông qua việc lập công thu được tước vị.Có thể tưởng tượng, một khi thi hành chế độ huân tước này, nhất định sẽ tạo thành ảnh hưởng nghiêng trời lệch đất đối với cả Thương Quốc.Bởi vì tố chất của toàn dân không cao, dân chúng bình thường hầu như không có mấy người biết chữ. Cho nên buổi sáng cùng ngày, các quan viên sau khi thượng triều liền vội vã trở lại trụ sở, kêu gọi toàn bộ quan lại đang nhàn rỗi trong bộ ngành, đi tới các vùng nông thôn để tuyên cáo chính lệnh. Yêu cầu trong vòng ba ngày, toàn bộ dân chúng trong ba thành trì trực thuộc Thương Quốc đều phải lý giải thấu triệt ba đại chính lệnh và chế độ công huân tước mới.Buổi trưa, trong hoàng thành xuất hiện một màn hiếm thấy. Quan lại sai dịch ngày thường vẫn hung hăng, ương ngạnh bây giờ lại giống như thương nhân đang rao hàng. Gõ chiêng đánh trống, tay cầm bố cáo có dấu ấn của quan phủ, đi khắp đường làng ngõ hẻm dán lên xung quanh. Sau đó tập hợp dân chúng lại, giống như mở hội kiên nhẫn giải thích.Hành động khác thường như vậy, khiến rất nhiều người trở nên hoang mang.Ở trong nhận thức của mọi người, lúc quan phủ trưng thu thuế má mới như hổ như sói hưng sư động chúng như vậy. Mà chỉ cần là tụ tập dân chúng, chắc chắn sẽ không có chuyện gì tốt.Trước mắt, còn chưa tới thu hoạch vụ thu, lúa nước thì vừa mới trổ bông, kho lúa của rất nhiều gia đình đều trống rỗng. Một ngày hai bữa đều rất khó khăn rồi, bây giờ quan phủ lại muốn thu thêm thuế? Nếu là như vậy, sợ rằng không chờ được đến lúc thu hoạch, nhiều người đã phải chết đói, lại có nhiều gia đình vợ con ly tán, người già tự sát, bán con mà sống.Mang theo tâm tình như vậy, các hộ gia đình, bao gồm thanh niên trai tráng, phụ nữ, người già và hài tử, tất cả đều mang theo tâm tình thấp thỏm tụ tập ở dưới bố cáo, nghe một chút xem rốt cuộc quan phủ lại mang đến rắc rối gì.Điều kỳ quái chính là Tiểu Lại thường gõ chiêng tập hợp cũng không mặt lạnh ngang ngược giống thường ngày, mà là cười ha hả, còn trêu đùa với mọi người. Nhìn qua tâm tình rất tốt, phảng phất có việc gì đó rất vui.- Quan lão gia, hôm nay nhìn ngài tràn đầy vui sướng, chắc hẳn là mới cưới vợ?Có tên lưu manh gan lớn, lộ ra khuôn mặt tươi cười trêu ghẹo. Ở trong mắt bình dân, người hầu của quan phủ như Tiểu Lại đây cũng đã là một đại nhân vật, nạp một tiểu cô nương làm thiếp cũng không phải là chuyện hiếm lạ.- Đi đi đi, thằng nhãi nhà ngươi chỉ biết có vợ.Tiểu Lại cười mắng, sau đó nói:- Các vị hương thân phụ lão, hàng xóm láng giềng, hôm nay ta đến để đọc chiếu lệnh.Chiếu lệnh?Tất cả mọi người đều nghi hoặc không rõ, con mắt trợn thật lớn, dồn dập nhìn Tiểu Lại. Dù sao cũng đều là con dân trong