Bên ngoài xôn xao, Dương Mộc ở trong Vạn Thọ Cung mắt lớn trừng mắt nhỏ với Thái Hậu.- Không được! Ai gia tuyệt đối không đồng ý!Hai người đấu mắt một lúc, mặt Thái Hậu tối sầm lại, cực kỳ không vui.- Mẫu hậu, đây là một cơ hội rất tốt. Sau trận chiến này, đám thế gia môn phiệt trong nước chỉ có thể cúi đầu nghe theo, từ nay không còn lo lắng nữa!Dương Mộc cũng tận tình khuyên bảo, cực lực thuyết phục.- Vậy cũng không thể đặt mình vào nguy hiểm!Thái Hậu lớn tiếng nói:- Con là vua một nước, phải làm vận trù với cung đình, sao có thể giống như mãng phu ngự giá thân chinh! Dưới gối con còn chưa có dòng dõi, rời cung đình rồi ai sẽ giám quốc? Năm xưa Tiên Đế còn ở, chưa từng tự thân lên chiến trường!- Cho nên hai thành phương Bắc mới luân hãm, ngay cả Trịnh Khang chỉ là một Hoàng Tử nho nhỏ cũng dám dẫn theo tư binh đến đánh. Chuyện này có liên quan lớn đến thái độ hoa mắt ù tai của Phụ Hoàng.- Con… Ài, con muốn mẫu hậu phải nói thế nào bây giờ…Thái Hậu thở dài một hơi. Lời Dương Mộc nói, quả thực nàng không thể phản bác. Mặc dù Tiên Đế lật đổ sự thống trị của tiền triều nhưng không thay đổi quốc hiệu, cũng sử dụng nguyên chế độ và đại bộ phận quan viên tiền triều, rất thờ ơ với việc quản lý quốc gia, dẫn đến quốc lực dần dần suy yếu.Dương Mộc đảo mắt một vòng, nói:- Mẫu Hậu, hài nhi có một tin tức tốt muốn nói cho người.- Tin tốt gì?Thái Hậu tức giận trừng mắt với hắn:- Nói đi! Chuyện gì? Nếu vẫn muốn lừa bịp ai gia, vẫn muốn ngự giá thân chinh thì không cần nói nữa.Dương Mộc hơi chột dạ:- Là… Hoàng Hậu có tin vui!- Thật sao?Thái Hậu nhìn Dương Mộc một lúc, vừa sợ hãi vừa vui mừng hỏi:- Con không lừa gạt ai gia chứ?- Đương nhiên!Dương Mộc chững chạc đàng hoàng nói hươu nói vượn, trong lòng âm thầm bồi tội. Vì thắng lợi của trận chiến này, hắn không thể không lừa gạt vị mẫu thân lo lắng đến an nguy của nhi tử.Sau lời nói khiến người nghe kinh ngạc kia, hắn kể đại khái đến chuyện thông gia.- Ừ, rất tốt! Thông gia rất tốt. Bằng vào địa vị của con, cũng chỉ có Công Chúa một nước mới có thể xứng!Thái Hậu thoả mãn gật đầu. Nàng đã có quá nhiều bất mãn với Hoàng Hậu rồi, nếu có Công Chúa Thân Quốc gả tới thì không thể tốt hơn. Đến lúc đó hơi giúp đỡ một chút, nâng lên vị trí Hoàng Hậu cũng được.Đương nhiên, nếu lần này Hoàng Hậu có thể sinh hạ Long tử thì lại là chuyện khác. Trưởng tử là nền tảng lập quốc, có tác dụng cực lớn với việc ổn định triều đình. Mặc dù Thái Hậu chỉ là một nữ tắc, nhưng vẫn hiểu đạo lý này.- Gần đây Hoàng Hậu thích ngủ, thái y nói nên bớt quấy rầy. Mấy ngày nay hài nhi không ở trong cung, còn muốn làm phiền mẫu hậu chăm sóc nhiều hơn.Dương Mộc chột dạ nói.- Con vẫn muốn ngự giá thân chinh?Thái Hậu nhíu mày, nhưng nhìn sắc mặt cũng có thể đoán được thái độ đã hoà hoãn hơn rất nhiều.Dương Mộc mừng thầm. Dùng vui sướng hoà tan lo lắng, một chiêu này quả nhiên hữu dụng, chỉ có điều phải thiệt thòi cho Hoàng Hậu một chút. Có lẽ bên kia nàng cũng không tiện trả lời, nhưng đây cũng là chuyện rất lâu sau này, trước hết cứ giải quyết vấn đề trước mắt đã.Dương Mộc dỗ dành:- Mẫu hậu yên tâm, hài nhi nhất định sẽ chú ý an toàn, tuyệt đối không lên chiến trường liều mạng với kẻ địch, gặp nguy hiểm nhất định sẽ quay đầu chạy. Nếu chạy không nhanh, mẫu hậu đừng nhận đứa con trai này…- Con đó, cái miệng này lúc nào cũng dẻo như vậy.Thái Hậu tức giận dí vào trán Dương Mộc một cái, rồi buồn bã nói:- Chiến trường vô tình, đao thương không có mắt, con thân chinh lãnh binh nhớ phải bảo trọng bản thân. Ngồi trong soái trướng chỉ huy quân đội một chút còn được, ngàn vạn lần đừng tự mình xông pha chiến đấu. Đây không phải chuyện con nên làm, hiểu chưa?- Hài nhi nhớ kỹ!Dương Mộc nghiêm túc gật đầu, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng đã qua được cửa ải này.Còn về phần nên giải thích thế nào với Hoàng Hậu bên kia. Ha ha! Cuộc sống mà, luôn luôn có một chút bất đắc dĩ. Câu nói kia thế nào nhỉ, sống trên đời không chỉ cẩu thả lúc này, mà còn cẩu thả về sau, muốn không bị cách nhìn bảo thủ của đàn bà ảnh hưởng thì phải dám lên trời ngắm trăng, dám xuống năm biển bắt ba ba, phải chịu những thứ mà người thường không thể chịu được… Ách, cẩu thả?Buổi chiều, Vệ Trung Toàn suất lĩnh năm ngàn sĩ tốt tập kết ngoài Hoàng thành.Lần này không có chiến xa hay đồ quân nhu, dù sao cũng là tấn công vào sơn mạch Lưu