Phong Thích không đến để gây sự với bọn họ như Hứa Vi nghĩ.
Thậm chí ngay cả Cảnh Hà cũng không thèm đến ôn chuyện với Hứa Vi, Phong Thích vừa xuống xe liền đeo kính râm lên, mặt lạnh tiến vào lều do tổ tiết mục sắp xếp cho hắn.
Đó là một lều cá nhân, những người không liên quan không được phép vào.
Quý Trung Hàn cùng Hứa Vi được sắp xếp vào phòng nghỉ cùng những nhân viên khác, căn bản không có cơ hội chạm mặt Phong Thích.
Chuyện này ít nhiều khiến Quý Trung Hàn thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại cảm thấy đang tự lừa mình dối người.
Chương trình vừa mới bắt đầu ghi hình, Phong Thích chưa thấy y, không có nghĩa là y luôn có thể may mắn trốn được.
Nếu Phong Thích nhìn thấy y ở đây ngay trong tập đầu tiên của buổi ghi hình, liệu hắn có tức giận rồi yêu cầu ê-kíp chương trình thay người không nhỉ?
Nếu vậy thì không thể tính là y vi phạm hợp đồng được.
Chỉ tiếc là không thể kiếm được phí quay chương trình.
Vào cái đêm khi nghĩ rằng Phong Thích sẽ bỏ qua mình, Quý Trung Hàn buộc phải đến cuộc hẹn ở nhà hàng dưới lầu.
Nhà hàng được trang trí rất đẹp, kiến trúc bằng gỗ cùng cây cầu nhỏ bắc qua suối.
Lúc bước lên cầu thang, còn có thể nhìn thấy cây cổ thụ bên cửa sổ có tuổi đời ngang với tòa nhà, nhẹ nhàng ló ra một nửa xanh tươi, tràn ngập sắc xuân.
Quý Trung Hàn đứng ở lầu một, chắp tay mà nhìn, bắt đầu suy nghĩ nhà hàng này chụp làm sao mới đạt được hiệu quả tốt nhất, rồi ánh sáng tự nhiên lúc nào mới đẹp mắt nhất và người mẫu nên tạo dáng ra sao.
Trong đầu đang mải nghĩ về công việc, sau lưng đã bị Hứa Vi đẩy nhẹ một cái.
Hứa Vi tối nay ăn mặc không giống mọi khi, môi son đỏ thẫm, âu phục có đường nét sang trọng, khí thế bức người.
Nhà sản xuất khi không tự dưng hẹn nhân vật nhỏ như bọn họ đến nơi thế này ăn cơm, nghĩ thôi cũng biết bữa cơm đêm nay là chủ ý của ai rồi.
Hứa Vi cố ý dặn dò y phải ăn mặc thật long trọng, không được để gã đểu Cảnh Hà cùng tên khốn Phong Thích kia xem thường.
Mặc kệ năm đó xảy ra chuyện gì, trước hết về khí thế bọn họ tuyệt đối không thể thua.
Quý Trung Hàn vốn không để trong lòng, vậy mà mới chạng vạng Hứa Vi đã chạy tới phòng của y rồi bắt y đắp mặt nạ.
Lúc đắp mặt nạ, Hứa Vi nén đau hi sinh thứ mình yêu thương: "Đây là mặt nạ bạn trai cũ của tôi mua bên Nhật Bản ý, chính tôi cũng không nỡ dùng đâu, cho cậu một miếng đó."
Quý Trung Hàn không biết nên phàn nàn danh xưng của cái mặt nạ này, hay là phàn nàn Hứa Vi quan trọng hoá việc này như thế.
"Đã nói với cậu rất nhiều lần rồi, quan hệ giữa tôi và Phong Thích không phải như cậu nghĩ mà."
Hứa Vi lục tung vali của Quý Trung Hàn, cố gắng tìm ra bộ quần áo có thể khiến mọi người trầm trồ.
Tiếc là Quý Trung Hàn thường ngày ăn mặc giản dị, quần áo chỉ toàn trắng đen xám, không hề có chút khoa trương nào.
Hứa Vi không thể làm gì khác hơn là bỏ công sức vào mặt của Quý Trung Hàn, nhưng cầm trọn bộ dụng cụ lên rồi đối diện với gương mặt kia của Quý Trung Hàn, lại không thể sử dụng được nữa.
"Da cậu không dùng mỹ phẩm dưỡng gì cả mà sao còn đẹp hơn tôi đi chăm sóc da định kì thế?" Hứa Vi ghen tị nói.
"Mẹ nó, lông mi cũng dày quá nè!"
"Màu môi bình thường đã rất đẹp rồi, đánh son lên sẽ càng quyến rũ."
Quý Trung Hàn đẩy tay Hứa Vi ra: "Cậu đang muốn tôi có khí thế hơn hay là quyến rũ hơn vậy hả?"
Lạ ở chỗ y đi gặp Phong Thích tại sao cần phải quyến rũ gì chứ, Hứa Vi có xem xét lại logic của chuyện này không vậy?
Cũng may Hứa Vi còn phải trở về sửa soạn bản thân.
Đợi cô đi rồi, Quý Trung Hàn liền lau son thỏi, thay lại quần áo cũ.
Đến chỗ hẹn sớm trước khi Hứa Vi phát hiện.
Hứa Vi mím đôi môi đỏ mọng: "Sao lại thay quần áo rồi? Cậu mặc bộ đồ trắng kia trông mới đẹp."
Vừa nói, cô vừa giơ tay vuốt phẳng áo sơmi của Quý Trung Hàn, vừa định căn dặn vài câu, liền nghe một tiếng "nhường đường" lạnh lùng.
Phong Thích mặc đồ đen, một tay đút túi, vẻ mặt thiếu kiên nhẫn đứng giữa hai người.
Hứa Vi liếc nhìn con đường rộng rãi, rồi nhìn Phong Thích cố tình muốn chen qua giữa bọn họ, khẽ nghiến răng nhường đường.
Phong Thích đi tới, liếc nhìn Quý Trung Hàn một cái, ánh mắt kia vừa lạnh lẽo vừa cứng rắn, cực kỳ không tốt.
Chờ Phong Thích đi qua, biến mất ở chỗ rẽ cầu thang, Quý Trung Hàn mới như hồi