Phòng khách của Quân Dật đều quan trọng việc sắp xếp ánh sáng trong phòng, quầy rượu và trên kệ sách là một hàng đèn pha sáng bừng, trong phòng tắm mặt kính có đèn LED cảm ứng hình tròn, còn bên cạnh giường là đèn tre đặt dưới đất, tỏa ra ánh đèn ấm áp từ những kẽ hở mờ ảo.
Mỗi khi hai người yên tĩnh, bốn mắt nhìn nhau, dường như còn hiện lên vài phần ôn nhu ái muội trong sự yên tĩnh này.
Khoảng cách hai người ngày càng gần lại, tiếng tim đập bên tai cũng có thể nghe rõ.
Nam nữ thành niên, tiếp theo nếu muốn phát sinh thêm chuyện gì đó cũng coi như là thuận lý thành chương.
- - nếu như, bụng Quý Minh Thư không đói đến nỗi kêu lêni.
-
Đến tận ngày hôm sau lúc rời giường, tiếp tục đi ghi hình chương trình, Quý Minh Thư vẫn đang nghĩ đến chuyện tối qua.
Trong đầu cô vẫn còn hình ảnh hai người nhìn nhau, sắp hôn môi đêm qua, đối với việc bụng mình không biết điều mà kêu lên, cô còn vô thức cảm thấy hối hận, thậm chí cô không kiềm chế mà nghĩ đến cảnh tượng trọn vẹn tối qua nếu không bị cắt ngang.
"Minh Thư, Minh Thư?" Phùng Viêm gọi cô hai tiếng, "Cô đang cười chuyện gì một mình thế? Xuống xe đi."
Nhan Nguyệt Tinh theo giọng nói mà nhìn cô một cái, thần sắc hơi mang vẻ khinh thường, thấy camera chưa mở, cô ta cũng lười diễn, giọng nói kì quái cất lên: "Phát xuân!"
Nói xong cô ta liền xuống xe đầu tiên, vừa gọi chuyên viên trang điểm giúp chính mình sửa sang lại lớp trang điểm, vừa thấp thỏm quay đầu lại, làm bộ lơ đãng mà nhìn về phía trong xe.
Mấy ngày nay, Nhan Nguyệt Tinh liên tục bị Quý Minh Thư chèn ép đến phát cáu, có điều cô ta là nữ thần tượng, trong lòng dù có một ngàn câu chửi bậy, cũng không thể giống Quý Minh Thư, đối diện với camera cũng chẳng ngại gì cả.
Hơn nữa Quý Minh Thư này rất kì quái, không biết lấy đâu ra tự tin mà không hề khiêm tốn ẩn nhẫn chút nào, làm gì cũng công khai đấu đá tranh cãi.
Mấy ngày nay, được lĩnh hội sự kiêu ngạo ương ngạnh mười trên mười của Quý Minh Thư, Nhan Nguyệt Tinh nói xấu xong cũng khó tránh khỏi nội tâm có chút lo sợ bất an, sợ Quý Minh Thư phản ứng lại sẽ lao xuống xe, tới tặng cho cô ta hai cái tát.
Cô ta cảm thấy việc này Quý Minh Thư hoàn toàn có khả năng làm ra.
Có điều lúc này Quý Minh Thư đang tự bổ não bản thân, không hơi đâu mà đi tìm Nhan Nguyệt Tinh mà tính sổ, bởi vì cô rất nhanh lại chìm đắm trong sự khiếp sợ "Tôi thế mà lại có thể có mấy ý nghĩ không an phận đối với Sầm Sâm", rất lâu vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh.
Quá thẹn thùng rồi!
Quá là không chân thật!
Quý Minh Thư tự vỗ mặt, không ngừng nói với bản thân mau mau tỉnh lại.
Cô sao có thể sẽ bởi vì không phát sinh ra chuyện gì đó cùng Sầm Sâm mà thấy ảo não, hơn nữa còn tự mình suy nghĩ lung tung?
Không, không có khả năng! Nhất định bởi vì lâu lắm không được làm gì nên cô mới đói khát như vậy!
Hơn nữa căn bản là cô không có khả năng thích cái loại đàn ông từ bé đã không hợp bát tự với cô như Sầm Sâm, đúng là đang chê cười mà!
Đơn giản chỉ là cô thích tiền của anh ta mà thôi!
Đúng, không sai, chính là như vậy.
Thuyết phục chính mình xong, Quý Minh Thư còn trịnh trọng gật đầu.
-
Hôm qua nhốn nháo khắp nơi, ban đêm lại ngủ không ngon, Sầm Sâm còn chưa quen với múi giờ.
Hôm nay sáng sớm lại có cuộc họp của ban lãnh đạo, một đám ngày thường áo mũ chỉnh tề nay lại ngồi đổ lỗi cho nhau trốn tránh trách nhiệm, tốn khoảng hơn ba tiếng.
Sầm Sâm vẫn còn sống sờ sờ đó ngồi ghế chủ tịch mà bọn họ còn đỏ mặt không ai nhường ai cứ như đang tranh giành tài sản.
Cuộc họp kết thúc, trong đầu Sầm Sâm vẫn còn ong ong tiếng của đàn vịt ấy.
Anh một mình vào văn phòng, cũng bảo Chu Giai Hằng không được cho bất cứ ai đi vào, dựa mình vào ghế rồi nghe một đoạn nhạc piano hơn nửa giờ mới phục hồi lại tinh thần.
Mọi người đều nói phụ nữ thật ồn ào, nhưng so với bọn đàn ông này, anh cảm thấy Quý Minh Thư còn có thể coi là ôn nhu dịu dàng.
Nhớ tới Quý Minh Thư, anh lại cầm di động lên, mở WeChat, đồng ý yêu cầu kết bạn của cô.
Ngày thường Sầm Sâm rất ít lướt vòng tròn bạn bè, nhìn đến album ảnh Quý Minh Thư chụp với hoa lan, anh thuận tay bấm vào xem.
Không ngờ chỉ trong chớp mắt, anh đã xem đến nửa tiếng đồng hồ.
Vòng tròn bạn bè của Quý Minh Thư có lẽ cũng không quá khác so với tưởng tượng của anh, bỏ qua dáng vẻ phu nhân hào môn danh viện ưu nhã, còn có rất nhiều hình ảnh sinh hoạt thường ngày, thậm chí còn có chút ngốc nghếch.
Khi Chu Giai Hằng gọi nội bộ vào nhắc anh buổi chiều còn có tiệc xã giao, anh vừa mới nhìn đến ảnh chụp đầu năm của Quý Minh Thư mới đăng.
Cô cùng đám con cháu Sầm gia cùng nhau đắp người tuyết, mặc một chiếc áo khoác lông xù, trên đầu còn đội chiếc mũ đỏ, mắt cười cong cong, xinh đẹp lại đáng yêu.
Anh một bên lưu ảnh, một bên phân phó công việc.
-
Mà ở bên kia, Quý Minh Thư vừa ăn cơm khách sạn đưa đến vừa lướt điện thoại, thiếu chút nữa shock đến quăng luôn hộp cơm.
Co vừa mở vòng tròn bạn bè ra thì thông báo hiện liên tục, bấm vào xem thì thấy Sầm Sâm like đến cả trăm cái ảnh của cô.
Hơn nữa cô đang nghi ngờ không biết app có đang bị lỗi gì không, mà Sầm Sâm vẫn tiếp tục nhấn like.
Từng cái thông báo hiện lên liên tục, nội dung được anh like ngày càng cũ, hơn nữa anh còn bắt đầu để lại bình luận.
Sầm Sâm: 【 ảnh chụp không tập trung.
】
Sầm Sâm: 【 quần áo quá màu mè.
】
Sầm Sâm: 【 dùng sai thì động từ.
】
Sầm Sâm: 【 dùng sai thành ngữ.
】
Quý Minh Thư nhìn chằm chằm vào đống bình luận nhắc nhở, trong đầu đầy dấu chấm hỏi, anh ta cho rằng mình là chủ nhiệm lớp hay gì, sao lại vừa xem vừa đưa lời phê!
Quý Minh Thư: 【? 】
Quý Minh Thư: 【 anh đang làm cái gì đấy? 】
Sầm Sâm: 【 xem vòng tròn bạn bè của em.
】
Tuy rằng vòng tròn bạn bè của cô là công khai, nhưng thật ra Sầm Sâm cũng không hề ở trong phạm vi mà cô muốn hướng đến.
Hơn nữa tên này là muốn gì, thích xem thì cứ xem, còn cứ phải bình luận như kiểu "Trẫm đã duyệt" à? Không thể hiểu nổi!
Quý Minh Thư cũng không muốn lý luận với anh, trực tiếp ngăn chặn từ ngọn, đem sửa lại vòng tròn bạn bè thành công khai chỉ trong ba ngày gần nhất, sau đó lại đắc ý gửi một cái sticker lè lưỡi cho anh.
Không ngờ Sầm Sâm cũng không tầm thường, bất thình lình gửi cho cô một tấm ảnh chụp cùng với người tuyết từ hồi tết, 1vs1 mà bình luận.
Sầm Sâm: 【 tấm này đẹp nhất.
】
Quý Minh Thư: 【..
】
Sầm Sâm: 【 tương đối đáng yêu.
】
Quý Minh Thư: 【..
】
Lỗ tai cô đỏ lên.
Này, này tên chết tiệt này, đây là muốn câu dẫn cô à? Đột nhiên tấn công trực tiếp là thế nào.
Cô chột dạ trong lòng, nhanh chóng đem điện thoại di động cất