Trên tay nàng là bức thư được gửi đến từ Khinh Châu, góc trái phong giấy màu gỗ thông dưới ánh nắng mờ nhạt hiện ra ký hiệu Cửu Phượng mà Quân Dao vẫn có thói quen dùng để đánh dấu mật thư.
Đọc nội dung bên trong tâm can nàng lại càng kích động: " Tướng Quân phu nhân, địch quốc tập trung binh mã trong Hoang Vực Khinh Châu, phòng thủ kín kẽ khó lòng công phá, Hoàng Thượng nghe lời xằng tấu của gian thần nhiều lần gửi thư trách cứ Tướng Quân cố ý kéo dài không chịu tấn công, khiến lòng quân nao núng, lương thảo ngày càng tiêu tốn vô nghĩa, hạ chỉ nội trong năm ngày tới vẫn không mang tin thắng trận gửi về Lôi Thành sẽ giáng tội Thượng Quan Tướng Quân cùng tất cả binh sĩ tham chiến tại Khinh Châu.
Nếu phải công đánh e rằng địa hình hiểm trở của Hoang Vực làm khó binh sĩ, thương vong không thể ước tính dễ dàng, ngài ấy đưa ra hạ sách lấy thân làm mồi nhử.
Khi viết lá thư này Tống Từ hiểu rõ đã làm trái ý chủ nhân, nhưng không thể mặc Tướng Quân liều lĩnh tiến hành kế hoạch, Tống Từ bất tài không ngăn được quyết định của Tướng Quân, mong phu nhân hồi đáp khuyên ngăn Thượng Quan Tướng Quân tìm đối sách lưỡng toàn hơn."
Quân Dao hiểu dụng ý trong kế hoạch của Tinh Húc, hắn định đích thân dẫn đầu cánh tiên phong dụ địch ra ngoài, âm thầm cho Diệp Phó Tướng đi vòng theo đáy Hoang Vực đánh úp từ cửa sau khiến chúng bất ngờ, nhưng đường lui chỉ có một, đối phương lại am tường Hoang Vực, e là còn chưa kịp thực hiện kế hoạch bọn chúng đã đợi sẵn trong bóng tối một đao đoạt mạng, nước đi này thật quá nóng vội rồi.
Nàng gắt gao gọi tên thiếu nữ co người trước mặt:
" Bạch Ngữ Yên."
Nàng ta sợ hãi, né tránh đôi mắt hung dữ của Quân Dao, thấp giọng cúi đầu giải thích:
" Tỷ tỷ, muội biết nếu để tỷ nhìn thấy bức thư này sẽ lập tức rời Lôi Thành tiến thẳng huyện Khinh Châu tìm đến Hoang Vực, nhưng đó là nơi như thế nào chứ? Mảnh đất hoang vắng nằm ở rìa Khinh Châu ấy khô cằn, khắc nghiệt, chiến loạn không dứt.
Huống hồ đánh trận là chuyện của nam nhân sao có thể để một nữ tử tay chân yếu đuối như tỷ bất chấp tính mạng xông pha, nếu tỷ xảy ra mệnh hệ gì cha và cả muội phải làm sao?"
Quân Dao thở nặng nề, cơn thịnh nộ bị những lời này làm căng tức tại lồng ngực, không giải phóng được cũng chẳng thể nuốt trôi, đanh giọng hỏi nàng ta:
" Bức thư này gửi đến từ khi nào?"
Ngữ Yên mím chặt môi, kiên quyết khước từ câu hỏi của nàng, không có nhiều thời gian để nổi giận Quân Dao lập tức sai người chuẩn bị một con ngựa tốt, dù cho Ngữ Yên ra sức ngăn cản nàng vẫn quyết xông thẳng đến Khinh Châu.
Điều nàng quan tâm nhất bây giờ là Tinh Húc đã bắt đầu khởi động kế hoạch này hay chưa? Đến nay vẫn không nhận được thêm bức thư nào của Tống Từ liệu quân doanh có xảy ra chuyện gì không?
" Đan Quất, ngươi ở lại Bạch Phủ giúp ta trông chừng sức khỏe của cha, mặc dù bệnh tình đã thuyên giảm rất nhiều nhưng ta vẫn không hoàn toàn yên tâm, nếu có biến chuyển gì lập tức gửi thư đến Khinh Châu báo tin."
" Vâng, phu nhân."
Mặt đường sáng màu theo vó ngựa của nữ tử nổi lên trận cát mù, giữ chặt dây cương nàng dùng tốc lực nhanh nhất lao thẳng một hướng, Bạch Ngữ Yên đứng trước cổng lớn nhìn theo thân xích y dần dần bị khoảng cách xóa mờ, chờ đến khi Quân Dao khuất dạng Bạch Ngữ Yên vội vàng trở về phòng, viết một bức thư:
" Nhị Vương Gia, ta đã làm theo lời ngài giữ chân được đại tỷ hai hôm, nhưng cuối cùng vẫn bị phát hiện, ta không ngăn cản được tỷ ấy.
Bạch Ngữ Yên."
Bồ câu đưa tin bay vút trên bầu trời, đáp xuống khung cửa sổ yên tĩnh trong Nhị Vương Phủ.
...----------------...
Hơn hai ngày trên yên ngựa không ngừng nghỉ cuối cùng nàng cũng đến được huyện Khinh Châu, Hắc Mã kiệt sức gục lại bên đường Quân Dao đành dựa vào sức mình vượt qua biển cát nóng của Hoang Vực.
Dấu tích hỗn chiến ngổn ngang dưới chân, mùi máu tanh tưởi dưới ánh mặt trời gắt gao như hỏa diệm xộc lên mũi, xung quanh cây cối cằn cỗi bị vó ngựa vùi dập xác xơ.
Gương mặt nữ nhân sững sờ, lẽ nào nàng đã đến trễ một bước, đi hết bãi điêu tàn này quân doanh của Thượng Quan Tinh Húc không còn xa, trên tháp canh một binh lính đứng gác nhìn xuống, trong trận bão cát mù mịt ngoài kia hắn nhìn thấy thân ảnh của một nữ nhân đang chống đỡ yếu