Cuộc giao du ngắn ngủi lần trước tựa như thời gian hạnh phúc trộm đến, trở về Đồng thành, cuộc sống vẫn tiếp tục như cũ.
Trịnh lão bản muốn dần dần giao hết nghiệp vụ xã giao cho Trịnh Mặc đi đánh, nên mỗi ngày Trịnh Mặc đều có rất nhiều chuyện phải xử lý, bận tối mày tối mặt. Hai chị em Vũ Phượng và Vũ Quyên danh tiếng càng ngày càng lớn, hiện tại khách đến Đãi Nguyệt Lâu đã không phải vì uống rượu mà phần nhiều là muốn nhìn một lần phong thái của chị em Tiêu gia.
Đêm nay Đãi Nguyệt Lâu làm ăn thịnh vượng như trước.
Vũ Phượng và Vũ Quyên đang ở phòng hoá trang, Kim Ngân Hoa đột nhiên vén rèm đi đến. Nàng ta vội vàng hoang mang đi đến trước mặt hai chị em:
- Thật sự khéo, hôm nay Tô công tử đã lâu không đến kia, cũng chính là đại thiếu gia Triển gia, đột nhiên đến đây, mặt khác nhị thiếu gia Triển gia cũng đến đây, có điều hai người một người ngồi bên trái, một người ngồi bên phải, hình như không quan tâm đến nhau - Nàng ta quay đầu nhìn Vũ Quyên, mặt hù dọa - Vũ Quyên, ta cảnh cáo ngươi, hôm nay ngươi không được tiếp tục hắt rượu đánh lộn!
Vũ Quyên hừ một tiếng:
- Chiêu đó đã sớm dùng chán, ta mới không thèm, ta muốn chỉnh hắn cũng sẽ nghĩ cách khác!
Kim Ngân Hoa trừng mắt nhìn nàng một cái:
- Tóm lại đêm nay ngươi không được gây rối ở lâu của ta, quay đầu ra bên ngoài đi. Ta đi trước tiếp khách, làm ăn hôm nay tốt vô cùng!
Kim Ngân Hoa đi rồi, Vũ Quyên nhìn Vũ Phượng không chớp mắt, Vũ Phượng liếc nàng một cái:
- Nhìn chị như vậy để làm chi?
- Chị nói xem, Triển Vân Phi kia có phải tới vì chị hay không? - Vũ Quyên cười như không cười nói.
Vũ Phượng nói một mạch:
- Em đừng tiếp tục trộn lẫn chị và anh ta, chị là chị, anh ta là anh ta, anh ta vì sao mà đến, một chút quan hệ tới chị cũng không có!
Vũ Quyên nhanh chóng giơ tay đầu hàng:
- Chị xem, em chẳng qua chỉ tùy tiện nói một câu chị liền phản bác nhiều câu như vậy! Chị nghe em nói cho hết lời đã, em đương nhiên biết chị và anh ta không có vấn đề gì, chẳng qua em có chủ ý hay!
Vũ Phượng còn chưa kịp hỏi thì Kim Ngân Hoa đột nhiên lại vọt vào từ bên ngoài, lần này biểu tình trên mặt nàng ta thế nhưng có chút bối rối:
- Đêm nay thật sự là tà môn, cư nhiên ngay cả Triển Tổ Vọng cũng đến đây!
Vũ Quyên trừng lớn hai mắt:
- Triển Tổ Vọng? Triển Tổ Vọng nào?
- Còn có Triển Tổ Vọng nào, Đồng thành này chỉ có một Triển Tổ Vọng, Triển thành nam Triển Tổ Vọng!
Vũ Phượng Vũ Quyên đồng thời xúc động, các nàng nhìn lẫn nhau. Kim Ngân Hoa tiếp tục nói:
- Triển Tổ Vọng gọi hai con trai của ông ta đến ngồi cùng nhau, hiện tại toàn bộ người một nhà bọn họ ngồi ở bàn lớn ngay đầu tiên, ngay bên cạnh bàn của Trịnh lão bản.
Kim Ngân Hoa ngẩng đầu nhìn hai chị em, cau mày:
- Đãi Nguyệt Lâu này của ta mở năm năm, Triển Tổ Vọng chưa từng tới, đêm nay lại đột nhiên đến, ta cảm thấy rất có khả năng là đến vì hai chị em các ngươi. Đêm nay các ngươi cẩn thận một chút, trăm ngàn lần đừng phạm lỗi, Triển Tổ Vọng này không giống hai đứa con của ông ta, các ngươi tuyệt đối không được trêu vào, ta đi trước nhìn tình hình bên ngoài!
Kim Ngân Hoa lau mồ hôi trên trán, nói xong lại ra ngoài nhanh như chớp. Vũ Phượng Vũ Quyên đều mở to hai mắt, nhất thời đều có chút không yên. Vũ Phượng mở miệng nói:
- Hãy nghe chị nói, chúng ta xướng xong quay vào, đừng đi ra ngoài xã giao.
Vũ Quyên lập tức chớp mi:
- Vì sao không đi xã giao, chẳng lẽ chúng ta lại sợ Triển gia bọn chúng, em càng muốn đi xã giao với bọn chúng, tốt nhất là trực tiếp hất một chén rượu đến mặt Triển Tổ Vọng, lăng nhục Triển gia!...... - Nàng nói còn chưa xong đã thấy Kim Ngân Hoa vén rèm đi vào lần thứ ba, lần này nàng đi nhanh hơn, trên mặt lại xuất hiện rõ ràng sắc mặt vui mừng, người còn chưa tới nơi đã mở miệng:
- Coi như vận khí chị em các ngươi tốt! Hôm nay thật sự khéo, ngay cả Trịnh lão bản cũng đến đây, ông ấy vừa tiếp đón Triển Tổ Vọng, tin chắc Triển Tổ Vọng tự hiểu trong lòng, đêm nay sẽ không làm ra chuyện gì lớn!
Kim Ngân Hoa lại nhìn về phía Vũ Phượng:
- Vũ Phượng, Trịnh công tử của ngươi cũng đến, cậu ta và Trịnh lão bản đến cùng nhau, hiện tại đang ngồi cùng Trịnh lão bản ở bàn cố định kia.
Vũ Phượng giật mình, trên mặt lập tức xuất hiện vẻ vui mừng, nàng hơi cúi đầu, bên môi hàm ẩn ý cười nhỏ. Kim Ngân Hoa lại lấy khăn lau lau mặt mình, nói tiếp:
- Trận thế đêm nay ta chưa từng gặp qua, các ngươi biết không, hai cái bàn lớn trước mặt vũ đài kia, một nhà Triển Tổ Vọng ngồi một bàn, Trịnh lão bản và Trịnh thiếu gia ngồi một bàn khác, Triển thành