Không nói cái khác làm gì, nhưng chắc chắn sẽ đánh mất hình tượng tốt đẹp của hắn.
Gió thổi lạnh hết cả trứng.
Bạch Đông Lâm rùng mình, vội vàng chạy xuống chân núi, lúc này vừa hay mây đen trôi qua.
Ánh trăng sáng tỏ chiếu vào bóng lưng hắn, rất trắng! Rất trắng!Đáng tiếc, chỉ có thi thể quái vật sói nằm dưới đất mới có phúc chiêm ngưỡng.
Bạch Đông Lâm rời khỏi chưa đến một canh giờ, lại có hai luồng kiếm quang dừng trên Hắc Phong sơn.
Kiếm quang biến mất.
Đúng là Bạch Kiếm Ca khoác áo bào trắng và Liễu Nhất Nhất mặc váy xanh.
Bạch Kiếm Ca nhìn cảnh hoang tàn trước mắt cùng thi thể quái vật sói đã lạnh, nhìn xung quanh nói: “Xem ra đã có đạo hữu đến trước chúng ta một bước!”Liễu Nhất Nhất gật đầu, nhìn quái vật sói chết thảm, đôi mày giống như trăng lưỡi liềm khẽ cau lại: “Cũng không biết là đệ tử môn phái nào, ra tay tàn nhẫn như thế!”Ai cũng có thể giết yêu ma quỷ quái.
Tất nhiên không phải Liễu Nhất Nhất tội nghiệp lũ yêu ma, mà thật sự là cảnh tượng hàm dưới con sói cắm vào yết hầu đúng là một lời khó nói hết.
Bạch Kiếm Ca không nói gì, ở trong mắt hắn ta chỉ có thể nói vẫn chưa đủ dứt khoát sạch sẽ.
Một kiếm cắt đầu là xong, cũng tránh quần áo bị dơ.
Tay hắn ta bắt pháp quyết đánh ra một ngọn lửa, thiêu thi thể quái vật sói một cách sạch sẽ.
Bọn họ không thiếu một con yêu ma này để lĩnh công, cảm thấy ghê tởm nên thiêu rụi vẫn tốt hơn.
Mấy tháng nay, hai người hối hả ngược xuôi.
Số yêu ma quỷ quái hai người cùng nhau giết chết cũng đã đủ để cho Liễu Nhất Nhất giành được một chỉ tiêu.
Còn về phần bản thân hắn ta thì lại không cần.
Quanh người Bạch Kiếm Ca thoáng hiện lên kiếm ý mơ hồ, đây là biểu hiện kiếm ý vừa mới ngưng tụ vẫn còn chưa ổn định.
Năm ấy, hắn ta mới mười tám đã ngưng tụ kiếm ý, phá vỡ kỷ lục mấy vạn năm của Huyền Nguyệt kiếm phái.
Kiếm ý ngưng tụ sớm cũng nằm ngoài dự kiến của hắn ta, dù sao có một số trưởng lão trong tông môn còn chưa thể ngưng tụ kiếm ý.
Ít nhiều cũng là nhờ sau mỗi lần đánh chết yêu ma không hiểu sao lại xuất hiện linh cảm, để hắn ta mấy lần chìm vào ngộ đạo nên mới có thể ngưng tụ kiếm ý.
Nếu không, cho dù hắn ta có thiên phú kiếm đạo ngút trời cũng phải mất một hai năm nữa mới có thể thành công.
Kiếm ý quan trọng với kiếm tu như thế nào thì không cần bàn cãi, có kiếm ý hay không có khác nhau như trời với đất, sử dụng tương tự như kiếm pháp nhưng uy lực lại kém gấp mười, gấp trăm lần, không thể sánh nổi.
Đệ tử trước hai mươi tuổi ngưng tụ kiếm ý không cần chỉ tiêu mà trực tiếp được tham gia kiểm tra.
Đây là quy định