Nhẫn trữ vật! Đồ tốt đó! Vẻ mặt Bạch Đông Lâm vui vẻ nhận lấy.
Hắn sẽ không khách khí với nhị ca, hôm nay có ơn tặng bảo, ngày sau tất báo!Dưới sự chỉ điểm của nhị ca, Bạch Đông Lâm ép ra một giọt tinh huyết rồi nhỏ lên trên chiếc nhẫn.
Chiếc nhẫn bạch ngọc phát ra ánh sáng màu đỏ nhè nhẹ, cắn nuốt sạch sẽ huyết dịch.Bạch Đông Lâm lập tức cảm nhận được giữa mình và chiếc nhẫn có chút liên hệ như có như không.
Hắn hơi xoay chuyển ý nghĩ thu ấm trà trên bàn, lại thu cả cái ghế vào, xong rồi thả hết ra… chơi một lúc lâu mới dừng lại.Nhẫn trữ vật này thực sự quá tiện lợi, thần khí cần thiết khi ra ngoài du lịch.
Nhét nhiều nhiều quần áo trang sức vào, sau này trước khi đánh nhau không cần phải cởi đồ ra nữa.Nếu kiếp trước mà có thứ đồ chơi này thì tốt quá, chẳng cần loay hoay tìm chỗ đậu xe, cứ trực tiếp thu vào trong nhẫn là khoẻ re.“Nhẫn bạch ngọc này chỉ cần dùng sức mạnh khí huyết của đệ là có thể thôi động, thật ra rất thích hợp với đệ.”Bạch Kiếm Ca cười cười, chỉ vào một đống chai chai lọ lọ trên bàn nói:“Đây là một ít đan dược chữa thương, giải độc, còn có một ít đan dược luyện thể.”“Còn những bùa chú này đều có lực công kích khá lớn, người phàm cũng có thể sử dụng, cứ ném đại ra là được rồi.”“Thanh kiếm ngọc này là phù kiếm mà sư tôn ban thưởng cho ta, có thể giữ lại làm thủ đoạn bảo vệ tính mạng.”“Đúng rồi, quyển tàn tịch này đệ cũng giữ đi, có lẽ nó sẽ có ích với đệ đấy.”Tàn Tịch, đan dược, một xấp bùa chú, một túi linh thạch, còn có cả phù kiếm quý giá.Hy vọng những thứ này có thể trợ giúp cho tiểu đệ.
Chuyến đi này nhất định sẽ cực kỳ hung hiểm, hắn ta vẫn hy vọng tiểu đệ có thể thành công bước lên con đường tu luyện.Bạch Đông Lâm thừa nhận mình đã bị những hành động này làm cho cảm động rồi.
Nhị ca đối xử với hắn thật sự quá tốt, đến cả vật bảo mệnh sư tôn ban mà nhị ca cũng lấy ra cho mình.Chỉ có Bạch Đông Lâm mới biết rõ thân thể Bất Diệt Bất Tử của mình.
Không như nhẫn trữ vật, những thứ này căn bản là không có tác dụng gì với hắn, cho nên Bạch Đông Lâm vội vàng từ chối, nói:“Nhị ca, mấy thứ này quá quý giá, đệ không thể nhận được!”Bạch Kiếm Ca khoát tay, vừa cười vừa nói:“Hai huynh đệ chúng ta còn cần phải khách sáo như vậy à? Mấy năm nay đều là đệ thay ta bầu bạn với mẫu thân, ta cảm tạ đệ còn không hết nữa kìa.”“Hôm nay ta giúp đệ, ngày sau đệ phất lên như diều gặp gió thì cũng có thể quay lại giúp đỡ ta.
Về sau đệ không định trợ giúp nhị ca à?”Bạch Đông Lâm vội vàng lắc đầu, nói: “Tất nhiên là không rồi,